5/1/13

Thị xã trong tầm tay

Cuối tuần xem phim .. Mấy bữa nay nghe thơ HPNT, nên kỳ này tìm xem lại bộ phim có ca khúc chính là do Trịnh Công Sơn viết, lời thơ HPNT ..
Phim Thị xã trong tầm tay, đạo diễn Đăng Nhật Minh


Đặng Nhật Minh là một tên tuổi lớn của điện ảnh Việt Nam, với các tác phẩm như Thương Nhớ Đồng Quê, Mùa Ổi, Bao Giờ Cho Đến Tháng Mười được đánh giá cao không chỉ trong nước (Bộ phim Bao giờ cho đến tháng mười được CNN bầu chọn (2008) là một trong 18 tác phẩm điện ảnh châu Á hay nhất trong mọi thời đại - wiki) ..
Trong sự nghiệp của ông, Thị Xã Trong Tầm Tay có vai trò đặc biệt. Đó không phải là bộ phim đầu tay của ông, nhưng là bộ phim đầu tiên ông viết kịch bản và cũng đã làm nên tên tuổi đạo diễn Đặng Nhật Minh.
Xin mượn bài viết của Đông A giới thiệu bộ phim:

Có lẽ đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của Việt Nam dàn dựng với thủ pháp đan xen thời gian, quá khứ, hiện tại trộn lẫn với nhau. Bộ phim lấy bối cảnh thị xã Lạng Sơn vừa ngay sau chiến tranh biên giới Việt-Trung. Vũ, một nhà báo, lên Lạng Sơn làm phóng sự về tình hình Lạng Sơn sau khi quân Trung Quốc tàn phá và rút về bên kia biên giới. Những ký ức của anh về Lạng Sơn, về mối tình đã xa của anh với Thanh, cô bạn gái từ thưở sinh viên, về thân phận con người trong xã hội Việt Nam lần lượt hiện về giữa một Lạng Sơn đổ nát, giữa sự hoang tàn mà chiến tranh để lại song hành cùng với sự tàn khốc và vô nghĩa của một cuộc chiến. Tuy đôi chỗ có chút khiêng cưỡng và lên gân, bộ phim có chiều sâu về tư tưởng và nghệ thuật. Điện ảnh Việt Nam, như một nghịch lý, những bộ phim ngày xưa lại được dàn dựng có tầm vóc tư tưởng và nghệ thuật hơn những bộ phim hôm nay. 

Thanh, nữ nhân vật trong phim, từng hỏi: "Trách nhiệm gì cơ?" Giọng nói của nhân vật rất trong trắng và thơ ngây. Phải, trách nhiệm gì cơ? Một Việt Nam vừa mới hôm qua, nhưng không phải đã là dĩ vãng. Xã hội đã tha hóa con người, khiến con người trở nên hèn nhát hơn, đánh mất những hạnh phúc đích thực của mình như nhà báo Vũ. Sự tha hóa đó dường như là một lẽ rất tự nhiên và không ai, lúc đấy, đặt câu hỏi tại sao phải chịu trách nhiệm. "Trách nhiệm gì cơ?", câu hỏi của cô gái ngày hôm qua vẫn nhức nhối người xem hôm nay. "Chuyện nàng Tô Thị thì ra là có thật, chỉ có không hóa đá mà thôi", đấy là lời tái bút của Thanh trong bức thư gửi cho Vũ.
Phim có một chi tiết thật. Đó là sự hy sinh của một nhà báo Nhật ở Lạng Sơn. Ba mươi năm trôi qua, không biết gia đình và đồng nghiệp của nhà báo Nhật còn nhớ tới ông không. Tất nhiên câu nói của nhà báo trước khi chết, câu nói của Phu-xích, là một dàn dựng nghệ thuật. Trong phim có một ca khúc của Trịnh Công Sơn phổ lời thơ của Hoàng Phủ Ngọc Tường mà sau này tôi chẳng bao giờ được nghe ai hát. Mãi còn nơi biên giới, mây trời và ải xưa, một miền đất nắng mưa, suốt đời tôi mang nặng ...



41 nhận xét:

  1. Bao giờ cho đến tháng mười
    [youtube]http://youtu.be/cF8eCPPHGEw[/youtube]

    Trả lờiXóa
  2. Thương nhớ đồng quê
    Đạo diễn : Đặng Nhật Minh.
    Diễn viên : Tạ Ngọc Bảo, Lê Vân, Thuý Hường.
    Kịch bản: Dựa theo truyện ngắn "Thương nhớ đồng quê" và "Những bài học nông thôn" của Nguyễn Huy Thiệp
    Giải thưởng :
    LHP Việt Nam 1996: Đạo diễn xuất sắc nhất
    LHP Nantes (Pháp) 1996: Giải khán giả
    LHP Châu Á- Thái Bình Dương tại New Zealand 1996: Giải Kodak

    [youtube]http://youtu.be/JcB9lLyEP2g[/youtube]

    Trả lờiXóa
  3. Lâu lắm mới nhìn thấy Lê Vân ngày xưa . Một thời Phù Thủy thích đờn chị này , đẹp toàn diện mà tài ( Phù Thủy gặp rồi) . Dưng từ ngày có Lê Vân tự chiện của chị ấy Phù Thủy thấy xoàng hẳn ... nhìn nhận cuộc sống xoàng quá !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cắn lợi xem hết phim ! Chậc chậc ! Chị Lê Vân đẹp quá !

      Xóa
    2. Hì, PT ko thích cuốn tự truyện ấy hả ?
      Chỉ đọc lướt, nhưng ấn tượng là sự chân thành đến shock ..

      Xóa
    3. Quan đỉm của Phù Thủy chân thành rất quý trân trọng nhưng chân thành đến nỗi làm quá tổn thương đến những người thân yêu nhất của mình thì lại là phong cách sống xoàng ... kém hiểu biết , không có tầm nhìn ... Chị ấy cũng quá trưởng thành khi viết tự chiện mà .
      Chậc chậc ! Đẹp , có tài ...!

      Xóa
    4. Thực tình giờ ko nhớ Lê Vân viết cụ thể những gì, nhưng nhớ dại khái là kể lại những chuyện rất xấu về ông bố. Truyện ra, nghe nói ông bố shock nặng, trong gia đình xáo xáo một thời gian .. Sau đấy nghe đâu cũng ok lại, ông bố vẫn đến nhà con gái .. Toàn những nge nói, ko đủ hiểu biết để đánh giá cư xử như LV thế là đúng hay sai ..
      Tuy nhiên mình tin nếu như PT ở trong hoàn cảnh ấy - tức có những suy nghĩ ko tốt về bố mẹ mình - PT cũng sẽ ko nói, sợ đau lòng người ..
      Nhưng bây giờ PT thử đặt mình vào vị trí bố mẹ - PT có ok để con nói hết suy nghĩ của nó về PT, hay chỉ yêu cầu nó nói những gì tốt đẹp, còn những gì ko tốt thì ko nên nói ? hoặc giả, có nói thì nên nói riêng, mẹ - con ?

      Xóa
    5. Đúng đúng đúng ! Khung à ! Phù Thủy sẽ lắng nghe con mình nói về mình tất cả mọi điều kể cả những điều tệ nhất một cách chân thành . Phù Thủy và các con rất thân nhau,các con cực thoải mái chình bàiii quan đỉm .
      Ai ai cũng có mặt tốt và xấu , mặt xấu mình phân tích cùng con để con và mình cố gắng đừng vi phạm giống cái xấu , mặt tốt nhìn vào để sống cùng nhau yêu thương nhau hơn .
      Không ai chọn được cha mẹ mình sinh ra , không lựa được phong cách , sự thành công của con cái . Nhưng tình yêu thương chân thành luôn có hạnh phúc .
      Chậc !!! Ôi ôi ! Phù Thủy lắm mồm ! Phù Thủy lỡ phát biểu , phát luôn cho Khung điếc tai , nha ! Hic hic !

      Xóa
    6. Phù Thủy không quan tâm đến sự việc gia đình chị ấy xào xáo sau tự chiện . Mà Phù Thủy chỉ thấy nổi lên một tính cách rất xoàng .
      Tình yêu không có lỗi , Phù Thủy luôn luôn rất trân trọng , không bao giờ phán xét ... Nhưng ba cuộc tình cộm cán trong tự chiện của chị ấy phá tan hạnh phúc của 3 gia đình , 5 đứa trẻ phải sống không có bố hoặc mẹ , mà cuối cùng chị ấy lại cầu mong hạnh phúc mãi mãi đến với 2 con mình ... hic hic ! Còn tệ hơn cả ông bố ... Phù Thủy chỉ nhìn nhận theo tự chiện thôi Khung !
      Khi đọc xong Phù Thủy có một lời khấn : Cầu mong cho các con trai mình trong suốt cuộc đời đừng bao giờ gặp người phụ nữ như chị ấy !!!

      Xóa
    7. Hihi Đúng đúng đúng. Bất kì mối quan hệ nào cũng sẽ có lúc ko suôn sẻ - vợ-chồng, bố me-con cai, bạn bè, đồng nghiệp, .. Tránh né ko nói đến nó ko làm cho nó mất đi, mà chỉ làm nó lắng đọng lại, lâu dần sẽ thành vết ko dễ gì phá vỡ .. như bình trà ko chùi rữa hàng ngày, đến lúc nào đó cái vệt thâm nâu rất khó rửa sạch, thậm chí có thể ko thể tẩy sạch được nữa .. hoặc phải có những cách đặc biệt mới tẩy sạch được ..
      LV có lẻ ko có không khí gia đình cởi mở như PT (nhà Lừa hiếm thế lắm - do cái thói gia trưởng thâm căn cố đế) nên những suy nghĩ tệ hại về bố ko nói ra được, đeo đẳng mấy chục năm trời, và chắc chắn đã khổ đau nhiều với nó .. Mừng cô cuối cùng cũng phá vở được .. cách làm có thể đặc biệt, nhiều người ko tán thành .. nhưng vấn đề đã nội kết mấy chục năm tất phải có cách đặc biệt .. và cô chứ ko ai khác biết rõ cần như nào để phá vở nó.
      Kinh thánh có câu như này Sự thật sẽ giải thoát anh em.
      Mình có một CD thu lại sinh hoạt của một khóa tu do các tu sĩ Làng Mai tổ chức, trong đó có cảnh một thanh niên lên trước đại chúng vừa khóc vừa kể lại những suy nghĩ ko lấy gì tốt đẹp lắm về bố mẹ mình. Bố mẹ ngồi dưới thoạt đầu rất ngạc nhiên, bối rối .. sau đã xúc động đến chảy nước mắt theo mình có người thân cũng tham dự khóa tu ấy kể lại) .. Mình tin sau khóa tu, về nhà hẳn họ sẽ thông cảm với nhau hơn, thương yêu nhau hơn .. sau khi những gánh nặng đã được gỡ bỏ.

      Nói ra để giữ lại, chia sẻ để được nhiều hơn ..

      Xóa
    8. Ở đây cũng cần phân biệt hai điều: Việc LV đã làm, và việc LV kể lại thành thực cái đã làm ấy.
      LV kể lại thì ok, nếu sự viêc xảy ra đủ lâu, những hậu quả nếu có với những người liên quan có thể chấp nhận được. Điều này cũng như chuyện giải mật các tài liệu lịch sử ở các nước.
      Ví dụ LV kể mấy vụ bị mấy ông đạo diễn tò te .. hihi giờ mà lộ ra, bị mấy mụ vợ cấu cho cũng đáng thôi.
      Còn các việc LV làm thì nhiều, tùy việc cụ thể mà xét ..
      Về các mối tình của cô với người có gia đình gì đấy .. ko nhớ hoàn cảnh cụ thể lắm, nhưng rất thông cảm với tâm lí các bà mẹ, bà vợ -- là do con quĩ cái ấy nó quyến rũ, chứ con trai [chồng] tôi trước giờ thật thà, ngoan ngoãn .. huhu

      Xóa
    9. Thấy hai bạn tranh cãi vô tư quá không thể đứng ngoài tọa sơn quan hổ đấu được. Muốn oánh nhau tay ba trên tình thần cọ xát là chính băng bó là chủ yếu...Đứa nào thua về tự mua bông băng thuốc đỏ trị thuong nè!

      Xóa
    10. Hahahahaha ! "Về các mối tình của cô với người có gia đình gì đấy ... rất thông cảm với tâm lí các bà mẹ, bà vợ -- là do con quĩ cái ấy nó quyến rũ, chứ con trai [chồng] tôi trước giờ thật thà, ngoan ngoãn .. huhu" Hahaha !
      Phù Thủy không nghĩ vậy ! Cái gì cũng có lý do và cả từ 2 phía , bụt trên tòa gà nào mổ mắt ! Cái chính là cư xử của họ khi gặp chuyện ... hậu quả để lại quá nặng nề . Chị ấy không thua bố mình , còn tệ hơn nữa ý ! Thế Phù Thủy mới nói quá ... xoàng .
      Các cụ ngày xưa khác , bọn mình bây giờ phải khác đi , Phù Thủy không muốn đi vào vết xe đổ ...
      Cảm ơn Khung tranh luận ! Thú vị !

      Xóa
    11. Ahaha ! Đồng ý đồng ý Thym ! Chiện phim ý mà , tranh luận cho zui ! Quan đỉm sống của mỗi người mỗi ý ! Thế mới phong phú !

      Xóa
    12. Hôm nay được ngày nằm nhà, chọn cách cãi nhau cho thư giãn. Nới trước đứa nào đứa nấy tự mua bông băng trị thương nhé!

      Xóa
    13. Cuốn sách đó chưa bao giờ cũ dù nó ra đời có đến chục năm nhỉ, chả nhớ. Nó gây ồn ào đến dữ dội vì nó mở đầu cho một tiền lệ chưa có ở giới Schowbit mình, là vạch áo cho người xem sẹo. Nó vẽ lại một bức tranh thật đến shock, phơi bầy những ẩn ức của một nghệ sĩ lưu vong. Những ẩn ức mãi mãi chỉ là ẩn ức nếu không có ngày cô nhà văn tai quái kia không dùng mọi cách để đưa con mồi đáng thương LV vào tròng.
      Sẽ là rất thiếu khách quan nếu không nói về MH(Bùi thị Hạnh). Vì cuốn tự truyện sẽ không ra đời nếu không có người châm ngòi. MH chính là người làm việc đó.

      Người chắp bút là nhà văn Mai Hạnh, tên thật là Bùi Thị Hạnh, người Hà nội (gốc).

      Xóa
    14. Hihi, mời mời. Đừng dọa ..
      Đang ghé vào xem, gõ rep thì thấy còm 1 rùi. Ok, đang bận tí, xin tự nhiên nhé. Thật lực vào ..

      Xóa
    15. Sinh hạ trong gia đình có 7 anh em, nàng là một trong 6 cô vịt giời.
      Nhà có truyền thống nuôi lợn, làm bún và bán bún. Nghĩa là kinh doanh tự sản tự tiêu khép kín từ A đến Z. Một mô hình rất phổ biến ở nông thôn đất Việt hoặc ở các thị huyện nhưng lại khá xa lạ với nền nếp gia đình gốc HN thời đó. Nhà nàng không ở ngoại thành mà tọa lạc ngay trên một con đê nổi tiếng, một trong 5 cửa ô danh tiếng đất Kinh Kỳ. Qua con đê thoai thoải là đến cái ao bèo. Qua ao bèo, búi tre... là đến nhà nàng.
      Nàng không đẹp, có thể nói là hơi thiếu nữ tính. Khuôn mặt vuông chữ điền, gò má cao, lưỡng quyền âm u, sắc mặt lúc nào cũng đỏ tía như người bị xung huyết. Dáng đi dằn dỗi hấp tấp. Nhưng bù lại, nàng làm thơ và thơ rất uyên bác, vì khi đọc lên, chẳng hiểu nàng muốn nói gì. Ấn tượng nhất là bài thơ, nghe đâu được nàng chọn làm thơ tuyể, mà mãi hai mươi năm sau đọc lại, có người mới biết đó là nàng tả con ngựa.
      Nhưng thôi, xin phép không nói thêm về MH. Chỉ là đôi điều dẫn dụ giải thích cho việc làm của cô ấy.
      Theo Freud, bác sĩ tâm thần người Áo, thì những ẩn ức của thời thơ ấu (chủ yếu được hình thành khi đứa trẻ được 2 tuổi, lúc chúng biết khám phá tính dục bản thân) sẽ kéo dài, chi phối và ảnh hưởng đến toàn bộ hành vi sau này. Không nói đến đúng sai trong quan niệm này, chỉ nói đến cái ẨN ỨC đã dẫn MH chèo kéo bằng được LV phơi bầy những ẨN ỨC của cô ấy. Hai cái ẨN ỨC gặp nhau, thiếu sự kiền chế và kiểm soát, cộng với sự thèm khát được biết đến....đã đến sự ra đời của cuốn sách

      Xóa
    16. Chán chết. Chả có đứa nào oánh nhau..Đấm một mình sợ vỡ gương chảy máu.

      Xóa
    17. Hic ! Nó nè ! Ồ hay quá nó chả biết cô MH này thế thế . Nó có nghe chị Phong lan nói về cô MH này ! Phù Thủy chả xèm quan tâm cô ta nữa , cổ vậy thì vậy vậy là đúng dồi . Chỉ có chị LV khi đưa ra tự chiện đã ngoài bốn chịch . Đâu còn non nớt để bị lôi kéo ... hic muốn nủi tiếng xoàng thui ! hic hic !

      Xóa
    18. Khung ! Ra đây mau , oánh nhaoo nào , biến đâu dồi ???

      Xóa
    19. Đó, chạy mất tiêu rùi!

      Xóa
    20. ui. mới múa một đường chào sân, chào khách, đã ra đòn đâu mà tiếp nhỉ ?
      OK, hai người ấy ẩn ức, viết để giải tỏa ẩn ức. Rồi sao ? Ai chả có những ẩn ức nào đấy, và có nhu cầu giải tỏa, ko ý thức thì cũng vô thức ? Điều ấy {cái ý mún giải tỏa ẩn ức í) có gì sai trái ?
      Cô ấy muốn nỗi tiếng? Rồi sao ? có gì sai trái trong cái ý muốn nỗi tiếng ấy ? đi học chả phải ai cũng muốn học giỏi ? đi làm ko phải ai cũng muốn sếp khen thưởng ?
      Cô ấy chỉ đáng trách nếu nhị vị cô nương chứng minh được rằng cô ấy đã bịa đặt, ko nói có. Chứ nếu có mà noi có thì ok quá rồi con gì ? đây là cuốn tự truyện, ko fai tiểu thuiyết nên sẽ rất đáng trách nếu bịa chuyện ..
      Còn giả như muốn fe fan hành vi nào đấy của cô ấy, xin nói cụ thể .. có dẫn chứng lí lẻ của mình, ko nói cảm tính ..
      Xin nhắc sơ lại cô ấy có ba mối tình lớn
      - 1 là với ông đạo diễn già [so với LV], có vợ con
      - 2 là với anh chàng vit cừu, cũng đã có vợ con
      - 3 là với anh chàng khoai Tây Hà lan, cũng đã có vợ con
      nào bắt đầu với mối tình nào, xin mời chọn hehe

      Xóa
    21. K có vẻ nắm vũng văn hóa tranh luận nhỉ. Cầm miếng vải đỏ giơ lên...

      Tuy nhiên tớ chả đâm đầu vào. Tớ yếu lắm, chả dám ra gió. Mí lị thân cô thế cô nhỡ có bị thương chả có đứa nào nó băng bó hộ.

      Xóa
    22. Ui, mới đầu hung hăng thế .. ra đòn đi chứ. Đang rất muốn cãi nhau đây .. Mít đâu, vào hỗ trợ đội bạn nào.

      Xóa
    23. Nó đây Khung ! Bận quá thứ 2 mờ ! Hic hic !
      Tự băng bó mà Thym dưng công nhận Khung có miếng vải đỏ to thật .
      Phù Thủy chả thèm chọn anh nào chong 3 anh ý cả , muỗi . Tớ chọn ... Khung à há ! Khỏi dành giật làm tổn thương ai , giấu tịt không đưa vào tự chiện , chỉ thì thầm trên mạng thui !

      Xóa
    24. hic, thế thì đừng la bai bải chứ

      Xóa
    25. Hai người cúc cu vui nhỉ. Đừng quên giơ miếng vải đỏ lên nhé!

      Xóa
    26. Ha ha,đọc lại cái còm dài dài của K bên trên, lòng hỏi lòng có phải K dạy lớp ....lá trường mẫu giáo không nhỉ?

      Thầy ơi, thầy quên là lớp trẻ bây giờ nó quái bằng bốn thầy cộng lại. Thầy giơ cái kẹo mút ra dử, chúng nó ứ thèm cái kẹo xanh xanh đỏ đỏ toàn đường pha phẩm đâu ạ. Nó nhắm vào cái ngón tay "thơm mùi oải hương" của thầy cơ!

      Xóa
    27. Ui, nhữ gì đâu. Thấy Mít bức xúc với mấy mối tình của LV, nhưng ko nói cụ thể mối tình nào nên đề nghị Mít noói rõ thôi .. Còn ko thắc mắc gì về mối tình thì cũng ok, bất kì vấn đề gì .. xin cứ xuất chiêu hehe
      --
      Hic mới vào giờ biến đâu mất tiêu rùi .. khinh công cao cường .. thoát ẩn thoát hiện thế này

      Xóa
  4. Quên quên ! Tớ cá với Khung là LV mới chỉ viết 1/3 cảm xúc sự thật về cuộc đời riêng tư của cá nhân LV ... Tớ không quan tâm thật giả đúng sai mà chỉ quan tâm phong cách sống của LV với người ruột thịt , với người mà mình yêu quý .
    Quan đỉm của tớ , khi yêu người ta phải mang đến cho người mình yêu niềm hạnh phúc , dưng tớ thấy cuộc đời của LV chưa có ai đi qua đời LV mà hạnh phúc thực sự cả , theo tự chiện là thế ý .Hic hic !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thứ hai là ngày đầu tuần, bé hứa cố gắng chăm ngoan...
      Thấy tinh thần cãi nhau chưa đượm lắm, tớ đổ thêm lít xăng pha nhớt vào nè!
      Mít thì xoáy vào phê phán LV chưa (và không) mang lại cho người thân yêu của cô hạnh phúc. Cái này đúng. Tớ sẽ đập thêm cho cô LV này chết hẳn, nhưng sẽ nói lý do tại sao cô...làm thế.
      Khùng thì vác ba người tình của LV ra làm bia đỡ đạn. Miếng vải đỏ bay phấp phới. Tớ và Mít mù màu, he he, tiếc thế! Chả đứa nào đâm vào. Đề nghị K đưa miếng vải khác ra. May ra...

      Xóa
    2. LV mới chỉ viết 1/3 cảm xúc sự thật về cuộc đời riêng tư
      Chắc chắn rồi. Chỉ 24 giờ trong đời một người đàn bà, Stefan Zweig đã phải viết một cuốn sách, một ngày của anh chàng Ivan cũng đủ Solzhenitsyn viết thành một cuốn truyện .. LV chắc chắn phải lược bỏ đi rất rất nhiều các sự kiện, các cảm xúc ..
      khi yêu người ta phải mang đến cho người mình yêu niềm hạnh phúc
      Có lẻ nên thêm chữ mong: mong đem đến cho người ..
      Mong là một chuyện, đạt được hay ko lại là chuyện khác.

      LV chỉ đáng trách nếu chứng minh được cổ yêu người ta nhưng ko hề mong người mình yêu được hạnh phúc. Còn cổ đã mong, đã làm hết sức mình để anh chàng kia hạnh fúc mà y ko hạnh phúc thì ko còn thuộc trách nhiệm của LV nữa.
      Phải ngồi đọc lại đoạn cổ yêu anh già này:
      Chúng tôi nguyện sống để bụng chết mang theo mối tình này. Thậm chí, khắc nghiệt hơn, anh còn lường trước cả sự việc nếu chẳng may anh có ra đi thì anh cũng muốn tôi không đến đám tang anh. “Quan trọng vẫn là tình cảm mà chúng ta đã có với nhau. Anh sợ làm đau lòng người thân, đau lòng những đứa con, đau lòng gia đình và bạn bè”.

      Hơn ai hết, “người ấy” luôn luôn lo lắng tôi sẽ đánh mất giá trị của mình, luôn có ý thức gìn giữ nhân cách cho tôi, để tôi đừng trở thành một người đàn bà tầm thường phù phiếm. Vượt lên trên tất cả, tôi thành thật muốn anh hãy quay về với tổ ấm của anh, quên tôi đi. Những người thân của anh không có tội. Vào đỉnh điểm của sự bế tắc, không một chút ánh sáng nào lóe lên trong mối quan hệ với “người ấy”, tôi ngấm ngầm nhắm mắt ký rẹt một cái vào giấy kết hôn với một người đàn ông tôi không hề yêu.

      Có đang trách chăng là chuyện cô kí cái rẹt với một người đàn ông khác để tìm quên. Nhưng e rằng nhiều anh vẫn sẵn sàng vào vai người đàn ong ấy, dù biết trước mối tình chỉ được vài tuần ..

      Xóa
    3. Hi hi có thêm Ka vào . Nào tiếp chiến đi hehe

      Xóa
    4. Thầy ơi em mù màu. vải của thầy giơ cao quá em húc không được ạ.

      Xóa
    5. hehe, thì cứ tung đòn vào chổ ko có vải đỏ vẫn được mà .. ai bắt buộc gì đâu

      Xóa
    6. Đổ xăng pha nhớt vào mà chả thấy cháy.
      Thấy ướt không à!

      Xóa
    7. Thật ra chưa bao giờ ka tự hỏi LV đáng thương hay đáng trách? Ka chỉ tìm cách lý giải tại sao LV làm thế? Trả lời câu hỏi này không dễ.
      Nhưng đó là điều mà Ka muốn tranh luận với các bạn ở đây.
      Vải đỏ chỉ là chút đùa cho vui. Sẽ nói nhiều, và nghe nhiều.

      Xóa
    8. Hic hic ! Phù Thủy bận quá chả cải nhaoo được !
      Phù Thủy không thích cách của chị LV khi nhìn vào cuộc sống thực của mình phong cách sống xoàng ... kém hiểu biết , không có tầm nhìn ...
      Còn lý giải tại sao lại làm thế thì chỉ có LV mới trả lời được thôi ...

      Xóa
    9. LV cũng không trả lời được tại sao. Nếu trả lời được cổ đã không làm thế.

      Cuốn sách phơi bầy toàn bộ những ẩn ức của một nghệ sĩ sớm thành danh nhưng nhanh tàn và bất đắc chí trong cuộc sống. Cuộc đời của LV với những mối tình bế tắc, vay mượn, chung chạ, với cuộc sống hào nhoáng bên ngoài mà chênh vênh vất vưởng bên trong, là một chuỗi những hệ lụy khiến người đàn bà nông nổi một lúc nào đó phải làm cái việc rất dại dột đó là NẰM NGỬA NHỔ NƯỚC BỌT.
      Bị lên án, căm phẫn và phỉ nhổ, có lẽ đó là điều mà LV không lường hết được. Cô chỉ làm cái việc là phơi bầy những ẩn ức mà một nghệ sĩ hết thời như cô có thể làm để được công chúng một lần nữa biết tới. Nhìn LV trong những cuộc họp báo sau này, già nua mỏi mệt, xộc xệch và nhàu nhĩ, tôi hiểu, cô dã có một cuộc sống vật chất và tinh thần rất tệ nơi xứ người. Một người đàn bà viên mãn, ý thức về bản thân, kiêu hãnh và tự tin, không cho phép mình xộc xệch dù cô ta có thể nghèo và buồn bã.
      LV đã nuôi cái âm thầm oán trách cả cha mẹ, cả trường múa, nơi cô được chắp cánh để bay lên, sau này là những người tình mà cô không bao giờ chọn lựa bởi cô chẳng hề chọn lựa. Cô vô trách nhiệm, dễ dãi, đa cảm, nông nổi và tệ nhất, là cô quá đẹp. Cái đẹp của người đàn bà vô trách nhiệm là thứ nguy hiểm nhất đẩy cô ta vào tục lụy và kéo theo bao nhiêu người khác nữa cùng lao theo. Cái đẹp ở đây không cứu rỗi được ai mà lại là ngược lại.

      Xóa
    10. LV cũng không trả lời được tại sao. Nếu trả lời được cổ đã không làm thế.
      Nhận định chủ quan. Sao ko nghĩ cổ muốn nói ra để giải trừ những gì mà cô mang nặng mấy chục năm trong lòng ?
      Nói ra, chứ ko fai nín lặng, mới có thể giải trừ những oán hờn nội kết bao năm
      Những nhận định bên dưới cũng rất chủ quan, cảm tính vì chưa đưa ra được những lí lẻ để chứng minh cho các nhận định ấy.

      Xóa

Chú ý: chỉ cần dán link vào, không cần gõ thẻ khi post
Hình (file có đuôi jpg, jpeg, png, bmp, gif ),
Nhạc (file có đuôi mp3 hoặc từ trang web nhaccuatui),
Video (từ Youtube)

Đổi cỡ, màu chữ:
[color="red"][size="20"] chữ cỡ 20 màu đỏ [/size][/color]
(màu dùng mã hexa hoặc tiếng Anh: red, blue, green, violet, gold ..)
Giới thiệu link: <a href="link"> tên link </a>
Chữ đậm <b> chữ đậm</b>
Chữ nghiêng: <i> chữ nghiêng </i>

Chèn Yahoo smiley (click Chèn emoticons để xem phím tắt)
Đã thêm mấy smiley nhưng chưa rảnh thêm vào bảng chèn. Phím tắt:

:-/ bối rối ;) nháy mắt ;;) đá lông nheo
:"> thẹn :X yêu thế =(( tan nát cõi lòng

Chú ý Nếu nút Trả lời ko hoạt động, xin chịu khó lên thanh địa chỉ, gõ thêm vào cuối (ngay sau html) ?m=1 rồi nhấn Enter, nút Trả lời sẽ ok. (29/11/18)