25/7/13

Một tách trà

Temple of Silence - Deuter

Nan-In, một thiền sư Nhật Bản vào thời Minh - Trị (1868 - 1912), tiếp một vị giáo sư đại học đến tìm hiểu về Thiền.
Nan-In mời dùng trà. Tách trà đã đầy, ông vẫn cứ rót tiếp.
Vị giáo sư nhìn tách nước tràn, rồi không nhịn được nữa, nói. 
- Tách đầy tràn rồi. Không rót thêm được nữa đâu.
Nan-in trả lời:
- Giống như cái tách này, ông mang đầy ý kiến và suy đoán riêng. Làm sao tôi có thể chỉ cho ông về Thiền nếu ông chưa cạn tách ông đi đã?

Nguyên tác 

thư pháp Minh Đạo
A Cup of Tea

Nan-in, a Japanese master during the Meiji era (1868-1912), received a university professor who came to inquire about Zen.
Nan-in served tea. He poured his visitor’s cup full, and then kept on pouring.
The professor watched the overflow until he no longer could restrain himself. “It is overfull. No more will go in!”
“Like this cup,” Nan-in said, “you are full of your own opinions and speculations. How can I show you Zen unless you first empty your cup?”
nguồn: – 101 Zen Stories

Đây là chuyện đầu tiên trong 101 câu chuyện  thiền, hiện có nhiều bản dịch tiếng Việt trên mạng, ví dụ ở vnthuquan, hoặc ở đây

101 Zen Stories do Nyogen Senzaki và Paul Reps viết ấn hành lần đầu vào năm 1939 tại Anh và Mỹ, dựa trên cuốn Shaseki-shu của Thiền sư Nhật sống ở thế kỷ XIII tên là Muju (Vô Trú), cộng thêm một số giai thoại của các vị Thiền tăng lượm lặt từ nhiều sách đã ấn hành tại Nhật vào khoảng đầu thế kỷ 20. Riêng cuốn Shaseki-shu (Collection of Stone and Sand) cũng đã được Đỗ Đình Đồng dịch ở miền Nam trước 1975 với tên Góp nhặt cát đá.


63 nhận xét:


  1. TEM!

    "Giống như cái tách này, ông mang đầy ý kiến và suy đoán riêng của ông. Làm sao tôi có thể chỉ cho ông về Thiền trừ phi ông cạn cái tách của ông trước đã?"

    Câu nói này của vị thiền sư có thể là một cách trả lời ý kiến của CTRP đang chất vấn bác Khung K bêntrang blog của tôi:

    http://phudoanlagi.blogspot.com/2012/04/hoai-cam.html

    Chúc vui!


    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì, vừa qua cãi nhau bên nhà bạn rồi nhé :d

      Xóa

  2. "Vì bận việc nên reply hơi chậm. Sorry! CTRP chỉ muốn nói với Khung K anh rằng: Khung K anh đã lạc đề!" (CTRP)

    http://phudoanlagi.blogspot.com/2012/04/hoai-cam.html

    Vì CTRP đang trực tiếp nói với bác Khung K, nên tôi tạm chưa trả lời mà xin nhường bác Kung K reply nhé!
    Chúc vui!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì, chắc tối mới ghé qua cãi nhau với CTRP được.
      tks bạn ghé chơi và báo tin nhé.
      Chúc bạn vui

      Xóa
    2. Nặc danh27/7/13 08:40

      Oh. Hoá ra anh Doan Phú chỉ biết đi đâm thọc vậy thôi sao? Nè, Rừng Phong luôn sẵn sang đón bất cứ ai dám vào đó anh ạ! :D

      Xóa
    3. Đúng là CTRP bụng dạ đầy căng rồi đấy.
      Sao bạn ko nghĩ PD muôn có một sân chơi đàm luận thơ văn - tôi hay đùa là cãi nhau cho vui, và vì từng thấy tôi cãi nhau với CTRP bên nhà rồi nên giới thiệu - bởi thật ra tôi hồi nay bận nên chỉ loang quanh vài nhà quen, rất ít khi đi đâu, nên có thể ko biết ?
      Tôi tin chắc tâm ý PD chỉ thế, ko hề có ý nghĩ kéo bè kết cánh để dập CTRP, vì ích gì đâu, hơn nữa bạn ấy thừa sức tra lời bạn, cần chi phải nhờ đến bất kỳ ai ? Bạn ấy cũng chỉ muốn vui, muốn có cái gì sôi nổi tí cho blog bớt tẻ nhạt với những cái còm khen ngợi qua quít chung chung ..
      Tôi hiểu điều ấy vì tôi cũng thế, cãi nhau cho vui.
      Cãi nhau một cách thẳng thắn, nhưng có cơ sở cho lập luận, ko cãi chầy cãi cối hay nói theo cảm tính, vu vơ .. và nhất là ko giở ngụy biện kiểu ad hominem mà tôi dịch là bỏ bóng đá người
      Với đk như thế, tôi sẵn sàng tranh cãi với bất cứ ai, về những gì mình có chút hiểu biết, trước mua vui, sau học hỏi.
      Nhưng nếu tranh cãi chỉ vì cay cú ăn thua thì .. xin lỗi, chả vui lại mất thì giờ ..

      Xóa
    4. Đại K uống trà đi. Trà nóng giải nhiệt anh ạ.
      Các anh ơi, chán chết đi được. Em biết trước sau gì cũng dẫn đến kết cục này mà. :(
      Thôi các anh bỏ đi, đừng tranh luận nữa. Mai sang nhà Thymka nghe nỗi nhớ mùa thu cho nó dịu dàng nào.
      Chúc đại K một ngày vui nhé. Mà cũng trưa rồi còn gì...

      Xóa
    5. Nặc danh27/7/13 12:09


      Anh Khung K.

      Tuy rất chán và không hứng thú với cái lối "viết bằng hai tay" và tranh luận kiểu "con chồn ăn quanh gốc cà phê" của Khung K anh, nhưng nói thật lòng, CTRP không hề khinh ghét như vốn từng khinh ghét những trò "thò tay mặt đặt tay trái" kiểu anh Phu Doan đang làm tại nhà Khung K - và một số nhà khác.

      Với CTRP, bàn nhậu là bàn nhậu, chiến trường là chiến trường. Không chấp nhận những trò "nửa đen nửa trắng", lấp ló thừa cơ.

      Từ hồi nào tới giờ, CTRP vẫn một mình một ngựa ở mọi battle, và đã quen như thế. "Phe địch" càng đông, CTRP càng có hứng. Tuy chuyện thắng thua không hề có trong mắt, nhưng khi CTRP đã chơi thì chỉ có tới! No kidding. :D

      Chính những con chữ từ nick Khung K đã tố cáo cái ý định không mấy sạch sẽ của Khung K anh - chớ nguỵ biện, chỉ tổ thêm chúng cười!

      Những gì CTRP nhận xét về Khung K anh, đều đã viết trong bài post bên nhà CTRP. Bài post rất chi tiết, rõ ràng, và khách quan. Nếu Khung K anh có khả năng phản biện thì xin mời.

      Riêng với anh Phu Doan thì... xin lỗi. Tuy không được CTRP để trong mắt, nhưng nếu anh Phú Đoàn có gan thì... mời tự nhiên.

      Càng đông càng hứng thú. Chúc may mắn! :D

      Xóa
    6. Chính những con chữ từ nick Khung K đã tố cáo cái ý định không mấy sạch sẽ của Khung K anh
      hì, CTRP còn có tài coi bói nick nửa cơ :d
      OK, CTRP đã có lời mời, lát chiều tối sẽ xin qua nhà coi.
      Tks

      Xóa
    7. Em ghét cả hai anh.
      Xóa còm và kết thúc vụ này đi anh.
      Em muốn nhà anh chỉ có thơ ca nhạc họa thôi và nhiều người cũng thế anh K ạ.

      Xóa
    8. Thoạt đầu thì có vẻ học thuật. . nhưng đến giờ thìcó vẻ học , , máu
      Đồng cái ý của Thym!

      Xóa
    9. Tks Trâu và Ka đã góp ý.
      Thật ra mình rất thích cãi nhau .. cho vui :d
      Nhung nếu ko vui thì thôi, chả có nhiều thì giờ để phí phạm đâu

      Xóa
  3. HB đã được đọc câu chuyện này.
    Và đúng như vậy đó K à! Lý thuyết nhiều mà không thực hành hay hành động nó sẽ tràn lênh láng vô dụng như ly trà trên...
    Chút chia sẻ nhỏ....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. tks HB nhé. Góc nhìn của HB về câu chuyện rất lí thú.

      Xóa
  4. Thym lại nghĩ, thiền giống như những hạt đường thả vào trong cốc nước.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì, hay.
      Xưa anh thích trà chanh đường, giờ thì ko dám dùng ngọt nhiều :d

      Xóa
    2. Vậy anh dùng trà đắng ạ? Đắng quá sẽ hóa ngọt? :D

      Xóa
    3. sao phải ngọt mới được ? Hì, anh thích uống chè xanh, bỏ tí gừng. :d

      Xóa
    4. Nặc danh25/7/13 23:08

      Hôm nào có dịp em mời anh K trà gừng do chính tay em pha chế. Anh uống xong không khen ngon thì mất gì em cũng chịu.

      Xóa
    5. Hì, cô chủ quán làm marketing giỏi ghê :d. tks in adv. nhé. Có dịp sẽ xin

      Xóa
  5. Nặc danh25/7/13 21:10

    Em chạ hịu gì cạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nàng chưa nên hỉu chuyện người nhớn nàng ạ! :D

      Xóa
    2. hì, em Di hồi này người lớn nhiều rồi nhé, đang nhắm nhía mấy cái quần lọt khe rùi kìa :d

      Xóa
    3. Nặc danh25/7/13 23:00

      Chả hỉu ông thiền sư nói gì, ông rót trà đổ phung phí thế kia, thiền nỗi gì.

      Xóa
    4. Người ta còn phung phí bao nhiêu thư giá trị hơn nữa, li trà thì nhằm gì hả em :d

      Xóa
    5. UD thân mến,
      Cốc trà là bản thân mình,
      Nước trà là mọi thứ mình mang theo (tham sân si...)
      Trong khi Thiền là cây trúc hỗng như k gian trống rỗng trong cốc trà vậy.
      Nên nếu mình nặng gánh cuộc đời thì k thể có k gian tinh khiết cho Thiền trong bản thân mình được.
      Câu hỏi đặt ra là Thiền để làm gì? Tại sao cái trống rỗng đó mới chính là cái đáng quý nhất?
      Đứa trẻ ng5c nhiên vô cùng k thấy 1 con bướm bay chập chờn. Nó thấy điều đó thật diệu kỳ, một bí ẩn k thể nào diễn tả nỗi với nó. Nó k tự hỏi câu trả lời là gì. Nó chỉ có 1 sự tập trung vào cái đẹp của con bướm bay mà thôi. Ở đó, rung động, tình yêu và sự hòa điệu đã xảy ra giữa bướm và nó. Chẳng còn thắc mắc gì.
      Ngày nó mang ý nghĩ vào để giải đố câu hỏi tại sao ấy, chính là ngày nó trở thành 'người nhớn', cũng chính là ngày bản tính thượng đế bị mất đi, nhường lại cho ý nghỉ, cho trần gian. Từng khoảng khắc của thiên dường đã bị đánh mất.
      Ngày ta yêu, vì bất kể lí do gì, đẹp, vui, tiện nghi, giàu sang, quá khứ hùng hồn, tương lai sáng lạng, danh nỗi như cồn,v.v..., bản thân tình yêu chẳng còn đó. 'Yêu em vì ta chán đời, yêu em vì ta khinh khi ở trời.' v.v... chỉ là hoa nhựa của tình yêu, được xức thêm nước hoa và đẹp tinh xảo, nhưng 'chết', nhưng k có cái mềm yếu dễ vỡ dễ nát như hoa thật. Ấy vậy mà ai cũng biết rằng hoa thật mới là điều tối thượng. Ấy vậy mà ai cũng muốn dùng hoa giả, đẹp bền, cùng lắm về xức thêm nước hoa và tìm đúng chỗ trang trọng cho nó, ngưới khác sẽ cũng thích thú như mình cho mà coi...
      Jesus khi được hỏi Ông có phải là người mang đến thông điệp hòa bình k? 'K, và ta sẽ mang theo một thanh gươm trao cho ngươi. Và chừng nào ngươi chưa chặt chém hết tất cả những mối quan hệ của ngươi với Cha Mẹ, anh em, con cái của ngươi, thì đừng đi theo ta, chỉ là vô ích."
      Nghe khủng khiếp quá ! Và điều này k thể được đem ra cho công chúng đọc, vì sẽ là hoạn nạn. Ý Jesus nói rằng, ngươi hãy đừng vì người đó là cha.... của ngươi mà ngươi yêu thương họ, ví điều đó là nghĩa vụ, là bắt buộc, sẽ chẳng có tình yêu thực trong đó đâu, Thượng đế sẽ k tới ngươi qua đó đâu. Yêu họ mà k phải vì cái gì cả, chỉ có tình yêu xảy ra, k có ràng buộc nào. Ấy vậy mà tình yêu mới là chính nó, trống rỗng như cây sáo trúc hỗng, và tình yêu ca bài ca của nó qua đó.

      Xóa
    6. Còn có nước trà tâm trí, tham sân si, có lẽ khó mà nhường chổ cho tính tinh khiết của thương đế, cho sự tồn tại. Vấn đề là ta chọn cái gì, con đường nào. Bởi suy cho cùng, con đường nào cũng chẳng sai. Dám sống hết mình với nó hay k mới là quan trọng. Sống và kiếm tiền cho thật là nhiều, tham thì phải tham cho thật là nhiều, thế thì cái đẹp của tham mới có đó. Mình phải thật giàu, thật quyền lực, thật thỏa mãn khi chinh phục người khác, ngươi ta cuối cùng rồi cũng phải công nhận mình và quy về phủ phục dưới chân mình, Sông vậy mới đáng chứ. Nếu thích, hãy chọn con đường đó đi. Nó có cái đẹp của chính bản thân nó mà. Và còn con đường thứ hai. Có lẽ là sau khi mình có hết mọi thứ như trên rồi, thì mình cũng k bao giờ thấy thỏa mãn đâu. Có được người chồng hay vợ với điểm tuyệt tuyệt đối, đạt được rồi, rồi sao nữa? Có được một lúc nhiều em thơm như múi mít, rồi sau khi vui xong, sẽ sao nữa? Có được của cải lớn, quyền lực phủ khắp, rồi thỏa mãn, rồi sao nữa? Sâu bên dưới vẫn sẽ là phức cảm tự ti. Bởi rồi sao nữa? Tham sẽ là k có điểm dừng, và k có điểm dừng tạo ra đau đớn. Thế nhưng ai cũng bị ranh giới mong manh giữa hai thái cực này chi phối. Và hầu hết đều phải ngậm ngùi. Ta đi qua đỉnh vinh quang rồi chắc chắn sẽ thấy đỉnh đó chỉ là mờ nhạt. Nhưng có cái chết đón đợi phía trước. Ta ngày càng chết đi, ta biết điều đó... Vậy ta nên chọn con đường nào? Hay ta chọn 'trung cung'(đó chỉ là cách nói của tham lam và tỏ ra khôn ngoan thôi)? Sâu bên dưới chúng ta sẽ vẫn hoàn nguyên: Tham.

      Kể cả tham chứng ngộ.

      Nhưng nếu k tham, ta chỉ là nhân chứng, và bướm tới và ta nhảy lên, ôi, bài ca tới và ta rung cảm theo. Một ánh nhìn trìu mến tới và ta như ngã quỵ. Một nụ hôn tới và ta đã hòa tan vào trong nó. Lúc đó sẽ chẳng còn phải bận tâm ai là người hôn, kỹ thuật hôn là như nào, yêu là gì, thích là gì, vui sương là gì... Bản thân nó mới chính là vui sương đang xảy ra, k còn câu hỏi. Thượng đế tới, ca bài Ka vĩnh hằng qua ta, cây trúc hỗng. Ôi, rộn ràng khoảng khắc hiện tại. và chắc chắn chẳng còn ai để kêu lên 'ôi' nữa. Vĩnh hằng xảy ra theo bản tính tự nhiên thế.
      Có lẽ trong câu chuyện đó, hay nhất thay từ 'chứng ngộ' cho 'Thiền' sẽ dễ hiểu hơn và đúng hơn, bởi thiền là để làm rỗng cốc nước trà, chứ k phải làm cho nó rỗng thì thiền xảy ra. Trình tự là nước đầy, thiền, trống rỗng xảy ra.

      T xin tặng bài này cho anh Quang Phạm, với tình cảm thương mến mà t vẫn hiểu là mình sẽ dành cho a ấy khi a ấy qua còm bên nhà t, và khi t có loáng thoáng hiểu về a.

      Xóa
    7. Nặc danh26/7/13 11:27

      Cũng chạ hỉu được gì. Việc gì mà ngồi nghĩ ra đủ thứ như thế hử giời.
      Mắc mớ gì phải làm cho mình trống rỗng? Làm thế rồi mình có phải sống không? Cũng vẫn chỉ là một con người ăn, ngủ, yêu đương, ham sống sợ chết...
      Nói túm lại, bản cô nương ta, chạ hịu gì.

      Xóa
    8. Nặc danh26/7/13 11:28

      Anh K,
      "Người ta còn phung phí bao nhiêu thư giá trị hơn nữa, li trà thì nhằm gì hả em".
      Người ta thì khác, ông thiền sư ấy thì không nên.

      Xóa
    9. Nên chứ em. Phung phí một tách trà để khai hóa cho bao người thì quá đáng phung phí đi chứ :d

      Xóa
    10. Hì T cho một kiến giải hay nhưng có lẻ quá sâu làm em Di ngợp kìa :d
      Với mình thì câu chuyện rất đơn giản.
      Muốn rót thêm nước vào li thì li phải rỗng.
      Muốn ghi thêm gì vào bộ nhớ máy tính thì bộ nhớ phải còn chổ trống.
      Cũng thế muốn tiếp thu một điều gì mới thì lòng phải rỗng.
      Thường người ta chỉ thích nghe những gì minh thích nghe. Cái gì trái thì điếc. Như cơ thể thải loại những gì khác lạ được ghép vào vậy.
      Hậu quả là ko thể tiếp thu được cái mới.
      Cái này nhà Phật gọi là sở tri chướng = cái chướng ngại do hiểu biết mà có.
      Đấy cũng là lí do mà Krishnamurti hô hảo Giải trừ kiến thức
      Và đấy cũng là lí do mà có vị thiền sư đã tuyên bố Phùng Phật sát Phật = gặp Phật cũng giết B-)

      Xóa
    11. Giống như cái ổ cứng đầy quá rồi thì phải del bớt đi. Thiền cũng vậy, dọn dẹp, lược bỏ, sắp xếp và lấp đầy...
      Ôi em đi thiền đây. Vừa thiền em vừa đọc thơ tình của XD.... :)

      Xóa
    12. Nặc danh26/7/13 16:12

      "Khai hóa cho bao người" Thế ra thiền là một vấn đề uyên thâm thía hử giời.
      Em không ngồi tư thế đó để thiền đâu, huhu, mỏi chết luôn.
      Em chỉ có thể gục đầu trong gối hoặc là nằm sấp xuống cỏ.
      Cũng im ru bà rù, chả nghĩ chả ngợi, chả buồn chả nhớ chả ghét chả thương.
      Trộm vía sao hồi ấy người ta lại nghĩ ra cái điệu ngồi ấy để thiền, sao không nằm hoặc gục vào gối cho khỏe nhẩy?

      Xóa
    13. @Ka: uh, đọc thơ tình cũng thiền được đấy. :d

      @UD: ngồi, nằm, đi, đứng .. gì cũng được mà, đừng lo.
      Tập đi, đỡ nhớ nhung anh này anh nọ mệt đầu :))

      Xóa
    14. Há há em UD!
      Phát kiến của em là phát kiến vĩ đại nhất của môn thiền học, chắc chắn hai anh KT và KK sẽ...rất vui được áp dụng!
      Chị Ka phải mời anh Cỏ sang đọc bài này. Bởi khi bé UD của chị nằm sấp trên...Cỏ thì cỏ nào chịu thấu đây hử ....rời ơi! :p

      Xóa
    15. Hì, ko fat kiến gì mới đâu nhé Ka :d. Gì chả thiền được.
      Kể cả lúc tắm rửa gội đầu, đi tiêu tiểu .. nếu mỗi việc làm đều để tâm vào đấy.
      [color="blue"]
      THỨC DẬY
      Thức dậy mỉm miệng cười
      Hăm bốn giờ tinh khôi
      Xin nguyện sống trọn vẹn
      Mắt thương nhìn cuộc đời

      RỬA TAY
      Múc nước để rửa tay
      Xin nguyện cho mọi người
      Có đôi bàn tay khéo
      Gìn giữ trái đất này

      ĐI TIỂU
      Đi tiểu trong bản môn
      Đổi trao nào kỳ diệu
      Ta và ngươi không hai
      Không dư mà không thiếu

      [/color]
      đại khái thế :d
      Thích thì xem thêm ở làng mai

      Xóa
    16. " Cái chướng ngại do hiểu biết" - cái chướng ngại do biết chứ không phải "hiểu biết". Đúng không anh K? " Vạn vật không có gì là rỗng cả. " Thiền " có nhiều cách nhưng đều có chung mục đích là nhìn cái cốc ấy có gì?
      Hiểu thiền như thế có đúng không anh K?

      Xóa
    17. Chạ hịu gì là chị UD nói vậy thôi, chứ là hịu hết đó.
      Chúc cả nhà thân yêu đều vui vui... :)

      Xóa
    18. Em KT nói trúng ý chị Ka. Chị đang định nói với hai anh KT và KK điều đó để 2 anh khỏi mất công khai sáng cho em ấy! :D

      Xóa
    19. TT cũng đâu có lơ ngơ về thiền đâu. :)

      Xóa
    20. Hì, hóa ra em UD giả vờ để chọc phá hả :d
      Nhưng cũng chả sao mà. Anh cũng chả dám khai sáng gì cho ai, chỉ nhàn đàm cho vui thui .. Tả đùi gà nó thơm ngon như nào, còn ai muốn biết thì tự tìm mà ăn chứ.

      @TT: Hì, TT phân biệt tinh tế quá. Nhưng có cần thế không nhỉ.
      Xin trích một đoạn viết về sở tri chướng để bạn đọc nhé.

      [color="blue"]Sở tri là những cái mình biết, những cái mình thấy, những nhận thức của mình. [/color]
      và đây là đoạn diễn dịch về sở tri chướng
      [color="blue"]Khi chúng ta có hiểu biết về chuyện gì, thì cái hiểu biết đó có thể trở thành một chướng ngại nếu chúng ta bám chặt vào đó, coi đó là chân lý. Một người, dầu có bằng cấp, có nhiều hiểu biết hơn người mà kẹt vào kiến thức của mình thì vẫn gọi là người bị sở tri chướng.[/color]
      Nguồn: DBH - chương 2
      Từ điển Hán Việt Đào Duy Anh cũng cho nghĩa:
      [color="blue"]Hiểu: trời sáng. Biết. Báo cho biết [/color]
      Như vậy có lẻ cũng không cần phân biệt quá tinh tế sự khác biệt giữa hiểu và biết trong các ngữ cảnh thông thường.

      Thật ra những chuyện như này mà đem bàn thì rất dễ bị kẹt vào ngôn từ, vốn không phải bao giờ cũng được hiểu như nhau giữa hai người khác nhau, nhất là những từ biểu thị những khái niệm trừu tượng. Vì thế trong kinh Phật thường ưa dùng ngụ ngôn. Ví dụ để nói đến cái lợi hại của sở tri chướng, kinh Phật kể chuyện:
      Một chú bé bị kẻ cướp bắt cóc, sau khi đã cướp bóc và đốt phá cả xóm. Người cha của đứa bé vì bận đi buôn bán cho nên vắng mặt trong lúc ấy. Về nhà anh thấy nhà mình đã cháy và bên cạnh nhà có một thân thể cháy nám của một em bé, tin rằng đó là thi thể đứa con mình. Sau khi làm lễ hỏa thiêu, anh đã để tro đứa con vào một cái túi gấm, đi đâu cũng mang theo, cả những lúc ăn, ngủ và làm việc. Một đêm kia, thức dậy lúc nửa đêm sau khi nằm mộng thấy con, anh không ngủ được, thương tiếc khôn nguôi.
      Ngay lúc ấy thì có tiếng gõ cửa bên ngoài. Đứa con đã may mắn thoát khỏi tay kẻ cướp và lần mò về được tới nhà. Đứng trước căn nhà mới nó tin rằng đây là căn nhà của nó và gõ cửa gọi cha, nhưng người cha không chịu mở. Vì đã tin chắc chắn rằng con mình đã chết, và mình đang ôm túi tro của nó, ông cho rằng đứa bé ngoài kia là một đứa du côn nào đó chỉ muốn nghịch ngợm quấy phá. Kêu cứu một hồi, đứa bé nghĩ rằng đây không phải nhà của mình cho nên bỏ đi, và từ đó hai cha con xa nhau vĩnh viễn.


      Hì còn cam ngọt như thế nào là tự TT biết chứ nhỉ :d
      Chúc TT cuối tuần nhiều niềm vui

      Xóa
    21. Về chuyện này thì đồng ý với anh. Có dịp anh Post một bài về "mê thức" và " tâm thức" để mọi người cùng đọc.

      Xóa
    22. @T! Cám ơn T đã ưu ái giành tặng bài này "với tình cảm thương mến mà t vẫn hiểu là mình sẽ dành cho a..."
      "...và khi t có loáng thoáng hiểu về a." Hy vọng T sẽ hiểu đúng về mình!

      Xóa
    23. Hì, nói đúng ý chị Ka mà UD thì chắc ...chưa, chưa chắc, chắc chưa...
      Anh Tê Tê post bài đó lên đây hay bên nhà a đi, cho t qua đọc vì t chưa đọc bài này, mtks.
      A Quang Phạm ít khi còm ha. T hy vọng hiểu biết về a nhiều hơn, có lẽ a cũng 'ngâm cứu' tôn giáo nhiều chăng? Đôi khi hiểu chính mình đã khó, phải k a?

      A K, t k đọc nhiều về kinh sách của Việt Nam. Điều đầu tiên mà t thấy là kinh sách rất chi nhàm chán. Từ ngữ thiếu tính quần chúng, toàn là ngôn từ nhà Phật và tiếng Hán, Sở tri chướng chẵn hạn. Tất cả bài nói đều chăm chú vào giải thích những ý tưởng 'cao siêu' và như cho rằng, nói như thế thì người ta mới hiểu vậy. Bên cạnh đó, chỉ có lời Phật dạy, ông mọi thứ đều xa vời với cuộc sống vì mất hoàn toàn dục tính.
      Mất dục tính là chết, đúng theo cả ba nghĩa.
      Người sanh ra mà k có dục tính là chỉ có duy nhất 1 đời sống vật lí. sinh học.
      Thời khắc sắp ra đi, người ta mất dục tính hoàn toàn, k buồn động đến cái gì.
      Và đã tái sinh thành 1 người chứng ngộ, là 1 với sự tồn tại là vô dục.

      Ngôn ngữ Kinh sách đã cổ, và cái sai của người truyền kinh sách là k nói lên được cái đẹp của dục tính. Tham sân si hỷ nộ ái ố có cái đẹp vô cùng của sự sống, của những người chưa chứng ngộ như tất cả chúng ta đang ở đây, chưa ai đạt được điều đó. Chắc chắn.

      Nên quay lại chuyên a Hưng Làng Mai gì đó, điều t muốn đưa ra đàm luận là cái lối nói chuyện kiểu vô dục sau khi đã hiểu và quý trọng Làng Mai đó. Ai khi bước vô nói chuyện Phật cũng bị bệnh Phật, bệnh vô dục. Bản thân ông Hưng này thì năng lượng đã tự đi xuống rồi, nhưng làm cas1i kiểu như vô dục vậy, mà lại lòi cái đuôi chình ình ra là tham 'ké' Phật Làng Mai kinh khủng, kiểu kinh doanh đúng nghĩa. Điều làm t thấy bất bình với ông Hưng ấy là cái lề thói tạo hình ảnh của một tay già mới đi tu, nên khi người đọc xem bài, chỉ thấy con đường tu là như tự tử, chết cho rồi, còn hơn đi tu. Đi tu sao ngu thế, k thấy cái gì đẹp, chỉ đờ cán cuốc ra. Điều này có hại vô cùng cho người tìm kiếm.
      Và lời lẻ t nói ra ở đây chẳng hề có ý xúc phạm ai, nhất là ông Hưng đó. Thậm chí t nghĩ nếu ông ấy mà thấy còm này và nhận ra cái sai của mình thì cón phải tìm t cảm ơn nữa là.

      Xin nói thêm với mọi người nhà mình, đi tu là cái đẹp lớn nhất trong 1 đời người, bắt đầu từ Thiền. Tu là sống cho cạn kiệt và sống đỉnh cao cho tất cả Tham Sân Si Hỷ Nộ Ái Ố, đi xuyên qua nó, và tái sinh.
      Một cuộc sống ý nghĩa nhất mà t có thể hiểu được.

      Hãy thật THAM đi, pacon.

      Xóa
    24. Dzạ, chắc chắn là phải khác chứ ha. Vì t gặp gỡ bởi vì t yêu. Chắc chắn 1 điều t chỉ có thể là mình, k có nhu cầu giống ai khác.

      T thương mọi người trong nhà mình, cũng bởi từng bản sắc khác nhau, cs khác nhau, nỗi đau khác nhau, niềm vui khác nhau, xấu đẹp khác nhau, và thương hay k thương t khác nhau. Ấy vậy mà t dành cho cả nhà 1 tình cảm giống nhau, như một. À, cả anh Hưng Làng Mai cũng thế. Bởi chúng ta chẳng khác gì nhau cả, rất rất giống nhau...

      Ngay từ đầu t đã thú nhận là t chưa biết gì, bởi t chưa bao giờ Thiền cả anh K, nên cũng phải khác anh ta thôi, chứ k giống được. Nghe nghịch lý, mà chân lí là 'k bao giờ có chân lí nào cả'. :D

      Cảm ơn a K... Nhớ a thật nhiều, như 1 chuyện tình vậy... :)

      Xóa
    25. Hì, T coi chừng bị đầy bụng nge. :d

      P/s: riêng về Dương Tường thì ở VN người ta biết đến ổng nhiều với tư cách là một nhà thơ, một dịch giả hơn là với tư cách đệ tử (?) của làng Mai nhé. Đặc biệt thời gian vừa qua lùm xùm chuyện in the dotted line khi dịch Lolita :d

      Nghe bản nhạc Phú Quang phổ từ thơ của DT nào
      http://www.nhaccuatui.com/m/GsUsV2sv0t

      Xóa

    26. Còm của T làm mình chợt nhớ tới Alexis Zorba của Nikos Kazanzaki hay Shiddartha của Herman Hess.

      Nghe anh chàng Shiddartha nhé
      [color="blue"]Nàng đã thấy Tất Đạt, con một vị Bà La Môn, người đã từ bỏ gia đình để trở thành một thầy Sa Môn, và đã tu trong ba năm. Nhưng giờ đây tôi đã từ bỏ con đường ấy và đến thành phố này, và người đầu tiên tôi gặp chính là nàng. Tôi đến đây là để nói với nàng, hỡi nàng Kiều Lan, rằng nàng là người đàn bà đầu tiên mà Tất Đạt muốn nói chuyện cùng mà không hạ đôi mắt. Tôi sẽ không bao giờ hạ đôi mắt khi gặp một người đàn bà đẹp nữa.[/color]
      Hì, trước đây thấy đàn bà như thấy rắn độc, chả dám nhìn. Giờ thì sẽ ko hạ mắt ..Ah, xin giới thiệu cô nàng mà anh chàng đang nói chuyện là Kiều Lan, một cô gái làng chơi xinh đẹp .. Hôm trước anh thấy cổ, nhìn mê nhưng bị các cô tì nữ bĩu môi khinh thường, anh bèn đi tắm rửa, cạo râu chải tóc mua quần áo đẹp để hôm nay đến gặp cổ
      Để xin học
      [color="blue"]cám ơn nàng vì nàng quá xinh đẹp. Và nếu nàng không phật ý, hỡi nàng Kiều Lan, tôi yêu cầu nàng hãy là bạn và thầy của tôi, vì tôi không biết tí gì về nghệ thuật mà nàng đang nắm vững.[/color]
      Anh ta tự thú nhận là chưa biết gì, tức đang có cái bụng rỗng :d.
      Đấy là cốt lõi của câu chuyện. Và quả thực anh ta đã học được nhiều điều từ cô kỉ nữ ..
      T đọc Câu chuyện của dòng sông chưa nhỉ ?

      Xóa
    27. Còm của T cũng khiến mình nhớ đến cái phải rất cảnh giác, gọi là biên kiến
      [color="blue"]
      một khi họ đặt niềm tin vào bất cứ giáo nghĩa của trường phái nào, họ đều bác bỏ tất cả các trường phái khác. Một khi họ đặt niềm tin vào một người nào đó như là bậc đạo sư của họ, họ nghĩ rằng giáo nghĩa của mọi người khác đều là thấp kém, và ngay cả từ chối nghe bất cứ điều gì khác.

      Cũng có người ôm giữ mãi do dự và không quyết đoán, bởi vì những giáo nghĩa của nhiều trường phái và các vị đạo sư khác biệt nhau .

      Thức ăn có nhiều mùi vị; cái nào có thể được xác định như là tinh chất? Như thể chất của con người khác nhau, vị giác của họ cũng vậy. Một số người thì thích ngọt bùi; một số người khác thì ưa thức ăn cay . Nếu các ngài nói rằng mùi vị mà các ngài thích là mùi vị tinh chất và phần còn lại là vô dụng, các ngài chính thật là kẻ khờ dại.

      Như thế, theo giáo lý đạo Phật thì: bởi vì các ý thú tự nhiên của con người khác biệt nhau, có thể là, một giáo nghĩa đặc biệt nào đó, là giá trị đặc thù đối với một cá nhân nào đó được ban cho, nhưng nó trở thành sai lầm nếu người ta chấp chặt lấy nó như là điều duy nhất và chân lý duy nhất, để loại bỏ tất cả những giáo nghĩa khác
      ... [/color] ("Những Mộng Đàm về Phật Giáo Thiền Tông" của Quốc sư Mộng Sơn do Huỳnh Kim Quang dịch, (Viện Triết Lý Việt Nam và Triết Học Thế Giới ấn hành)

      Đây nữa
      [color="blue"]
      Đừng tin tưởng một điều gì vì phong văn . Đừng tin tưởng điều gì vì nó là tập quán lưu truyền. Đừng tin tưởng điều gì vì được nhiều người nói đi nhắc lại . Đừng tin tưởng điều gì vì là bút tích của thánh nhân. Đừng tin tưởng những thói quen đã có từ lâu khiến ta cho là đúng. Đừng tin tưởng một điều gì do ta tưởng tượng nhưng lại nghĩ rằng do một vị thần linh đã khai thị cho ta . Đừng tin tưởng bất cứ một điều gì do các thầy có uy tín dạy. Chỉ tin tưởng cái gì mà chính các người đã từng trải, kinh nghiệm và nhận là đúng, đồng thời có lợi cho mình và kẻ khác.
      [/color](Kinh Kamala)

      Xóa
    28. Dzạ.
      Lạ quá, còm sao đảo ngược thời gian vậy a?

      Xóa
    29. còm sao đảo ngược thời gian vậy a?
      chưa hiểu ?

      Xóa
    30. ah, hiểu rùi. Hì vì mình sửa còm - thêm vào tí cho đủ ý, nên nó bị trể lại :d

      Xóa
    31. UD ui! "sở tri chướng" nôm na cũng giống như cái cố xay gió của Đôn Kihôtê ý mà.. hehehe
      Thym cố lên! kg ngta lại bảo "đàn bà. . .không qua ngọn cỏ" heheehe

      Xóa
    32. Cái gì mà Trâu réo tên tui vậy? :(
      Ai bảo không qua ngọn cỏ? Qua được ngọn cỏ, chết... liền! :D

      Xóa

    33. @KT!"A Quang Phạm ít khi còm ha. T hy vọng hiểu biết về a nhiều hơn, có lẽ a cũng 'ngâm cứu' tôn giáo nhiều chăng? Đôi khi hiểu chính mình đã khó, phải k a?"
      Mình đã trả lời câu này với T. Cậu chịu khó tìm nha!

      Xóa
  6. Thấy anh cãi nhau với CTRP về chuyện "phổ thơ" nên cũng có đôi lời. Không có cái gọi là "Phổ thơ" mà nhạc hay hơn thơ được bởi như vậy sẽ không còn là phổ thơ nữa mà là "vay mượn" thơ để viết nhạc thôi. Một bài nhạc có thể viết ra thành nhiều lời nhưng giai điệu của nhạc vẫn không thay đổi. Một bài thơ có thể viết ra nhiều bản nhạc với nhiều giai điệu khác nhau. "Phổ thơ" thì không thể làm thay đổi " Tứ thơ" của tác giả được. Phú quang vay mượn thơ để viết nhạc nhiều hơn là "phổ thơ".
    Có nhiều người đọc nhiều, biết nhiều nhưng cái hiểu thì không bao nhiêu nhưng vẫn thích nói cái mình biết, ai đó nói khác " cái biết" của mình thì cãi.
    Chúc anh luôn khỏe và vui nhiều!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chuyện thơ phổ nhạc hay nhạc phổ thơ cũng từng được tranh luận. Chuyện phổ như nào, quan hệ giữa thơ với nhạc ra sao cũng thế. Mình cũng vừa post một bài phỏng vấn DTL về chuyện này hôm trước đấy, ko biết TT có thì giờ nghe ko.
      Mình rất thích cái vụ thi nhạc giao duyên này, nên sẽ còn post nhiều những bài thơ được phổ nhạc để mọi người tự có cái nhìn.
      Tks TT và cũng chúc TT cuối tuần nhiều niềm vui.

      Xóa
    2. Có thì giờ chứ anh.Hôm nào anh nên mở một mục " ngâm Thơ" nữa thì càng hay!

      Xóa
    3. Bản thân chúng ta như là cái phần cứng máy tính vậy,đũ mọi hình thức:đẹp, mỏng như Thym và UD. . xấu to dày như tui và KT . .hehe.
      Nhưng lại được cài đặt những phần mềm khác nhau: đó là
      đạo đức văn hoá ,tư tưởng ý thức hệ. . tuỳ vào môi trường chta được giáo dục ,chịu ảnh hưởng. những cái đẹp-xấu, hay-dở ,sang-hèn ,tài năng-bất tài. . trong hệ giá trị mà chta tuân theo chỉ là tương đối (cái này hình như Phật học gọi là thực tại qui ước)
      Nhưng "cây đời thì mãi xanh tươi" (Goethe ) sinh sôi, phai tàn, "mọi vật biền đổii không ngừng "(Marx) vô thường (Phật): Đạo đức rồi chuyển biến, văn hoá thay màu, tư tưởng, ý thừc . . .cũng kg ngoại lệ.Chúng là những phần mềm phát triển theo thời gian. .
      Hà cớ gì mình bám víu lấy nó làm như dụng cụ bất biến rồi cân đong đo đếm mọi điều ,kéo theo hỉ nộ bi ái ố ai lạc dục cho khổ thân.
      "Làm rỗng mình" có thể hiểu là format hết, xoá hết những tri thức (dữ lliệu, hệ điều hành) chỉ còn phần cứng hồn nhiên y như bé Ruby ngày mới ra đời chưa đươc mẹ dạy bảo (cài đặt) gì cả hehe
      Y như tờ giấy tinh khôi,rồi đọc bài thơ "Hôn" của bác Trâu mà kg cho là dung tục (vì chưa bị cài đạo đức) chỉ thấy cái đep lấp lánh của nhũng con chữ và cất tiếng cừoi ha ha ha. . .
      Một chút tếu táo góp vui với bà con. .
      @Anh TT dùng từ "vay mượn" thơ thay cho phỏng thơ nghe hay ra phết ! chào bạn mới!
      @UD Nằp sấp . . nhột lắm!
      Nằm nghiêng đi ,nghiêng về bên phải ý ,cho gan kg đè lên dạ dày,vì khi ngủ dạ dày củng làm viêc nên đỡ mệt .Tư thế ngoạ thiền của Phật đấy hehehe Di thấy tượng Phật nằm chưa?

      Xóa
    4. Hihi, Trâu dạo này dễ xương ghê cơ! :D
      UD có thể mỏng nhưng Thym không đâu à nha! Loại ổ cứng này cũ kỹ ọp ẹp lắm lắm đó Trâu!

      Bao giờ Trâu lấy cái tên đèm đẹp đẹp chút đi cho tui và UD vui tí. Gọi Trâu chán chết. Ít cũng Hợi hay Tý Sửu gì đó nó văn hoa...

      Xóa
    5. Hì, khi Trâu muốn cho người ta cỡi thì hiền, ko muốn người ta cỡi thì hung hăng :d

      Xóa
    6. a Trư: "... xấu to dày như tui và KT . .hehe." Lần sau a Trư bỏ chỉ mỗi từ 'xấu' thui được k a? :)
      Bé Ruby hôm nay có vẽ tranh gì mới k UD? a Trư cũng là 1 họa sỹ nghiệp dư đã từng khiến nhiều người phải khiếp sợ đó, vì chỉ vẽ mỗi một bức tranh nhạc Đô Rê Mi mà nỗi tiếng khắp vùng. Hì hì...
      Hey dzà, nhớ a Trư quá, thèm li ni li nớ với a Trư quéo lun!

      Xóa
    7. Hi KT !Đã Đô rùi còn vừa mi vừa rê nữa . . ai chịu nỗi
      Được làm anh Trư như trong Animal farm thì đã quớ hè, . zui nhe!

      Xóa
    8. Nặc danh29/7/13 08:44

      Hơ hơ, mấy ngày em đi mà nhà mềnh nhiều còm meng trọng lượng quá. Không khéo bị tẩu hỏa mất thôi...

      Xóa

Chú ý: chỉ cần dán link vào, không cần gõ thẻ khi post
Hình (file có đuôi jpg, jpeg, png, bmp, gif ),
Nhạc (file có đuôi mp3 hoặc từ trang web nhaccuatui),
Video (từ Youtube)

Đổi cỡ, màu chữ:
[color="red"][size="20"] chữ cỡ 20 màu đỏ [/size][/color]
(màu dùng mã hexa hoặc tiếng Anh: red, blue, green, violet, gold ..)
Giới thiệu link: <a href="link"> tên link </a>
Chữ đậm <b> chữ đậm</b>
Chữ nghiêng: <i> chữ nghiêng </i>

Chèn Yahoo smiley (click Chèn emoticons để xem phím tắt)
Đã thêm mấy smiley nhưng chưa rảnh thêm vào bảng chèn. Phím tắt:

:-/ bối rối ;) nháy mắt ;;) đá lông nheo
:"> thẹn :X yêu thế =(( tan nát cõi lòng

Chú ý Nếu nút Trả lời ko hoạt động, xin chịu khó lên thanh địa chỉ, gõ thêm vào cuối (ngay sau html) ?m=1 rồi nhấn Enter, nút Trả lời sẽ ok. (29/11/18)