27/12/14

Đợi . Vũ Quần Phương


Đợi, là một hạnh phúc. Đấy là lúc nỗi nhớ dâng đầy, để ta nhận ra tình yêu là điều có thực. Đợi, để cho tình yêu lắng lại, ngấm sâu, kết chặt .. Nên Hồ Dzếnh ngập ngừng Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé. Xuân Diệu tâm đắc Được giận hờn nhau sung sướng biết bao nhiêu ...

Đợi, có khi là một khổ nạn. Đấy là lúc sự nghi ngại ùa về, tình yêu bị đặt dấu hỏi. Đợi trong khắc khoải làm mòn niềm tin, kể cả niềm tin vào bản thân. Và như thế, làm nhòa tình yêu, đến lúc nào đó ko còn nhận ra được nữa

Đứng một ngày đất lạ thành quen
Đứng một đời em quen thành lạ.




Sự đợi chờ Thúy Mỵ diễn tả nghe sao mà da diết. Với bản nhạc này, Thúy Mỵ đã giành được một HCV tại Hội diễn ca múa nhạc chuyên nghiệp Toàn quốc 1988. Bản nhạc được Huy Thục phổ từ một bài thơ, theo như ông kể, tình cờ nhặt được trên một mảnh báo gói xôi.

Nguyên tác bài thơ của Vũ Quần Phương.

Đợi

Anh đứng trên cầu đợi em
Dưới chân cầu nước chảy ngày đêm
Ngày xưa đã chảy, sau còn chảy
Nước chảy bên lòng, anh đợi em

Anh đứng trên cầu nắng hạ
Nắng soi bên ấy lại bên này
Đợi em. Em đến? Em không đến?
Nắng tắt, còn anh đứng mãi đây!

Anh đứng trên cầu đợi em
Đứng một ngày đất lạ thành quen
Đứng một đời em quen thành lạ
Nước chảy… kìa em, anh đợi em


Expectation by Volegov (2014)
Bài thơ viết về nỗi đợi chờ của một người đàn ông. Khi phổ nhạc, nhạc sĩ đổi người đợi là nữ. Mà thật, trong cuộc sống, thường thấy các nàng đợi, mấy khi thấy các chàng đợi ai ? Thủa mới quen nhau, là nàng đợi. Công khai thì đợi chàng tới xin phép. Lén lút thì đợi tiếng huýt sáo, tiếng mèo kêu .. Là nói chuyện thủa xưa, còn nay thì chỉ cần một cú nhá máy, một cái sms. Nhưng vẫn là nàng đợi. Đến khi lấy nhau thì cũng là nàng trưa đợi cơm, tối đợi cửa. Đấy là gần nhau. Còn khi xa nhau, xưa bế con lên núi ngóng trông. Nay, chiều chiều ra đứng bên cầu chờ đợi, lòng thắc thỏm anh đến / anh ko đến ?. Chờ đến nắng tắt, chờ suốt một đời. Cuộc chiến vừa qua chưa lâu, vẫn còn bao phụ nữ đã từng đợi một đời, phải chăng nhạc sĩ muốn chia sẻ cùng họ ?.

Có điều câu thơ

Đứng một ngày đất lạ thành quen
Đứng một đời em quen thành lạ


đọc nao cả lòng, chuyển qua giọng nữ, nghe khá khiên cưỡng.

Liên quan đến hai câu thơ này cũng có điều đáng nói. Trên nhiều trang web, cũng như trên một số sách in, câu thơ vẫn thường bị in sai em thành đất. (có thể xem đây)

Đứng một ngày đất lạ thành quen
Đứng một đời đất quen thành lạ


sai một từ, câu thơ hóa ngẩn. Phải chăng áp lực từ hai câu thơ quá nổi tiếng của Chế Lan Viên ?

Nghe lại bài hát với Minh Phương




9 nhận xét:

  1. Quả thật, mỗi chúng ta ai cũng đã từng có những giờ phút phải đợi chờ. Có thể dù muốn hay không muốn, ta vẫn phải đợi, phải chờ rất lâu... mà không thể làm khác được. Có những đợi chờ mà:

    Vọng phu hoá đá mỏi mòn
    Vẫn tin, vẫn đợi sườn non người về
    Tháng Ba làm bánh phu thê
    Lên chùa cầu khấn trọn bề lứa đôi

    Xuất phát từ sự khát khao hạnh phúc mà người ta đợi chờ nhau. Nhưng để đến được với hạnh phúc thì phải trải qua bao nhiêu thời gian. Bài thơ ca ngợi sự chờ đợi nhưng cũng cho ta thấy cái giá của sự đợi chờ. Khi chờ đợi ta luôn mong thời gian trôi mau để gặp gỡ... Nhưng thời gian qua nhanh thì mình cũng không còn thật là mình nữa. Trong chiến tranh "Chiến trường đang vẫy gọi, anh cứ đi, em đợi em chờ". Người lính ra đi hành trang đem theo là tình yêu Tổ quốc và lời hứa thuỷ chung, son sắt, đợi chờ. Người đợi và người được đợi không hẳn chỉ là ANH và EM, sự chờ đợi ở đây đã toát lên sức mạnh và niềm hy vọng của sự thuỷ chung không hề thay đổi. Trong ca khúc "Đợi" nhạc sĩ Huy Thục đã chuyển "Anh đợi" thành "Em đợi" bởi theo ông: Biểu tượng của sự chờ đợi trong tình yêu sẽ hợp và bao dung hơn nếu là "Em đợi" chăng?
    :D :D Theo cái nhìn thiển cận của em thì như thế anh à...

    Trả lờiXóa
  2. =D>. Còm rất hay. Đồng ý với hầu hết, chỉ xin nói thêm:

    .. [s]ự chờ đợi ở đây đã toát lên sức mạnh và niềm hy vọng của sự thuỷ chung không hề thay đổi.
    Đúng là có hi vọng người ta mới đợi, và để đợi lâu đến thế thì sức mạnh lớn lắm. Ko mạnh mẽ đứng lâu sao đặng. Nhưng tiếc rắng với anh chàng trong thơ

    Đứng một đời em quen thành lạ

    Đợi một đời, cuối cùng mới biết em của anh nay em của ai ?, rồi thảng thốt kêu lên

    Nước chảy .. Kìa, anh đợi em

    Bài thơ, theo anh, ko phải ca ngợi sự chung thủy, mà chỉ nhắc đến một nỗi buồn chiến tranh.
    Chàng đi tập kết, hẹn nàng hai năm sau tái ngộ. Hai mươi năm sau, chàng về hớn hở tìm nàng mừng ngày đoàn viên. Gặp, nàng đã thành người lạ ..
    Thật ra tình huống trên có, nhưng ko nhiều. Gặp nhiều hơn là trường hợp ngược lại. Chàng về với một bầu đoàn thê tử, mà theo chàng, vì nhớ nàng chịu ko nỗi nên phải tìm một nàng khác thế vai, v.v. đại loại thế. Chợt nhớ tới phim Đời Cát, và câu nói của ông chồng với người bạn cũ, ko nhớ chính xác nhưng đại loại trách anh bạn sao ko thay mình lấy người vợ cũ, ít nhất thì cho nàng một đứa con .. để bây giờ ông đỡ khổ. Ko biết em coi chưa ? Một trong số ít phim Việt đáng coi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :) Cái đoạn rép cuối của anh, em ngờ ngợ thấy bóng dáng của Đời Cát trong đó rồi heng :-/ Em thì nghĩ là cái anh chàng kia thực sự cũng biết ĐỢI đó anh. Bởi sự đợi chờ trong bài thơ này không bắt đầu từ mùa xuân hay mùa thu mà bắt đầu từ một ngày "Nắng hạ", phạm trù thời gian không phải là chiếc đồng hồ với kim phút, kim giây mà là thời gian hiện hữu luân chuyển bằng hình tượng "nước chảy". Anh chàng đứng đợi từ lúc:
      "Nắng soi bên ấy, lại bên này"
      Chàng đứng đợi mang theo cả sự băn khoăn, phấp phỏng trong lòng: "Em đến? Em không đến/Nắng tắt, còn anh đứng mãi đây" cơ mà :D
      Có thể em đến... nhưng cũng có thể em không đến nhưng anh vẫn đợi em... Thời gian như nước qua cầu, những thứ vuột mất đều không bao giờ quay trở lại, nó đã trở thành quá khứ... Chiến tranh ngoài đạn bom, khói súng, sự mất mát đau thương.. cũng để lại cho người ta những nỗi đau về lòng nhân ái, sự bao dung và đức hy sinh...ta cũng theo Đời Cát để trân trọng những gì mình có, và nâng niu giai điệu cho ĐỢI luôn là bài ca đi cùng năm tháng anh nhở :D
      P/S: Đọc xong rép của anh tự nhiên em lại hơi khùng chút... có thể sẽ đi chệch hướng vì cái tội lan man :))

      Xóa
    2. Thêm chút: Nhẽ phải viết xong mới cồng nhưng...cồng xong mới nhớ ra :))
      Sau cái bàng hoảng thảng thốt:"Nước chảy ...kìa em, Anh đợi em" thì ông Huy Thục
      đã viết thêm câu : "Gió lộng, chiều xanh em đợi anh" để một lần nữa khẳng định cái hay, cái đẹp và niềm hy vọng trong đợi chờ cơ mờ... vậy là bài này kết "có hậu" nha anh :))

      Xóa
    3. Sau khi đã Đứng một đời em quen thành lạ, thì câu hát cuối Gió lộng, chiều xanh em đợi anh chỉ để khắc sâu thêm nổi đau. Em đợi anh từ thủa tóc em còn xanh, trong hoàn cảnh khó khăn. Mà nay chiều đã xế, em đã thành người lạ .. Có hậu chăng là chàng lén vợ mới, đi cửa hậu tìm em trong một thoáng ân hận nào đó. Tìm nói chuyện cho đỡ buồn vậy thôi, chứ đàn bà sau hơn 20 năm chờ đợi, giờ đây người đã khô quắt queo, còn hấp dẫn gì ..

      Đấy là những cái thực tế gặp nhiều sau chiến tranh. Ai trước khi tập kết, chồng kịp để lại cho đứa con còn đỡ buồn lúc xế chiều. Số còn lại, sau bao năm chờ đợi, hoặc cố nịnh con chồng tìm chút vui lúc xế chiều, hoặc lên chùa làm công quả cho quên nỗi buồn. May mắn vẫn là những người đã kịp sống cho mình, bước qua lời dị nghị để đi bước nữa, hoặc kiếm đâu được đứa con ..

      Xóa
    4. Hì, nói thật mà, có chi mà e thẹn nhở :-?
      Những điều anh nói đều lấy từ những hoàn cảnh của những người quen biết gần gũi đấy. Nhiều cuộc đời thật thương tâm. Kể em nghe sơ lược chuyện bà cô vừa mất mấy năm trước:

      Cưới nhau dược khoảng mấy ngày thì ông tập kết. nhan sắc dễ nhìn, ko chồng, lại có một cửa hàng nho nhỏ, kinh tế độc lập .. Cô bị nhiều người tấn công, cô vẫn kiên cường giữ mình.

      Hơn 20 năm sau, ông chồng về, đưa thêm một người vợ trẻ và 3 con nhỏ. mấy đứa con này rất mến mẹ cả, cứ quấn quít bên cô. Cô cũng thương chúng nhiều. Của nả chắt góp bao năm đem ra sắm sửa cho chúng .. Có lần thấy cô vui, anh chọc nói với cô:
      - Chú về trong cô vui, mập ra nhé. Phải hơi trai như thài lại hihi ..
      - Gặp nói chuyện tí, chứ nước non gì hả cháu ? Ko vui chả lẽ khóc. Làm người ta nghĩ ngợi chỉ mất công nghe xin lỗi, phân trần này nọ, mệt thêm chứ ích gì ?

      Xóa
  3. Tôi rất hay vào KHUNG xem hàng ngày và Tôi rất thích các nội dung của KHUNG .Rất mong KHUNG duy trì được lâu dài. Rất cám ơn - Hưng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn đã ghé đọc. Tôi cũng chỉ chia sẻ lại những gì tôi nghe, đọc thấy thích thôi. Rất vui bạn cũng thích.

      Xóa

Chú ý: chỉ cần dán link vào, không cần gõ thẻ khi post
Hình (file có đuôi jpg, jpeg, png, bmp, gif ),
Nhạc (file có đuôi mp3 hoặc từ trang web nhaccuatui),
Video (từ Youtube)

Đổi cỡ, màu chữ:
[color="red"][size="20"] chữ cỡ 20 màu đỏ [/size][/color]
(màu dùng mã hexa hoặc tiếng Anh: red, blue, green, violet, gold ..)
Giới thiệu link: <a href="link"> tên link </a>
Chữ đậm <b> chữ đậm</b>
Chữ nghiêng: <i> chữ nghiêng </i>

Chèn Yahoo smiley (click Chèn emoticons để xem phím tắt)
Đã thêm mấy smiley nhưng chưa rảnh thêm vào bảng chèn. Phím tắt:

:-/ bối rối ;) nháy mắt ;;) đá lông nheo
:"> thẹn :X yêu thế =(( tan nát cõi lòng

Chú ý Nếu nút Trả lời ko hoạt động, xin chịu khó lên thanh địa chỉ, gõ thêm vào cuối (ngay sau html) ?m=1 rồi nhấn Enter, nút Trả lời sẽ ok. (29/11/18)