19/12/18

Vu Thanh An . Tình thư thứ mười ba


Có oằn mình đớn đau,
Mới hiểu được tình yêu!



Em yêu dấu,

Vào một ngày cuối tháng 12 năm 1974, có cấp trên đến thăm Bộ Thông tin. Anh đứng trên hành lang ngoài văn phòng nhìn xuống thấy mấy vị khách ở dưới nói chuyện với nhau rất khẩn thiết. Anh linh tính như có một biến cố rất lớn sắp xảy ra! Anh tự hỏi các vị này rồi sau sẽ ra sao? Mình sẽ ra sao? Nhìn vách tường thẳng đứng trước mắt, anh có cảm tưởng như mình là con thạch sùng đang bò trên vách và một câu hát chợt vang lên:

Ta lần mò theo mãi, không qua được vách sầu

Lúc đó anh 31 tuổi, đang được hưởng những điều mà nhiều người phải mơ ước. Về tài chính thì anh cũng khá rủng rỉnh, từ năm 1965 đã nhận lương Phóng viên, nhận nhuận bút làm Trưởng Chương trình Nhạc chủ đề, có lương dạy học trường Trung học Hưng Đạo (Anh dạy môn Giảng Văn bậc Trung học Đệ Nhất cấp) và những bản thu tác quyền khác.

Về danh vọng, anh đã có một chút tên từ năm mới 22 tuổi qua bài Tình khúc thứ nhất và những Bài không tên. Về quyền lực, anh cũng được nếm trải đôi chút, cũng có nhân viên, có tài xế, được nhiều người trọng vọng. Chỉ riêng về tình yêu, anh đã trải qua nhiều mối tình nhưng không có mối tình nào đem lại hạnh phúc. Và cuối cùng, không điều nào mang lại hạnh phúc mà chỉ đem đến nỗi sầu.
Tương đối thành công như vậy nhưng khát vọng vẫn chưa đạt được!

Ước vọng ngày thơ ấu, chưa xin được chút nào
Suốt đời còn ước ao, khát vọng còn cấu cào

Đã nửa cuộc đời, đã đi những bước dài thành công, thế nhưng vẫn cảm thấy mình mất phương hướng!

Ô hay! Tại sao ta sống chốn này?
Quay cuồng mãi hoài, có gì vui?

Thế là anh đang suy tư về một bài hát cho chính đời anh!

Ta lần mò leo mãi, không qua được vách sầu 
Ta tìm một tiếng yêu, thấy toàn là sầu đau 
Ước vọng ngày thơ ấu, chưa xin được chút nào 
Suốt đời còn ước ao, khát vọng còn cấu cào 
Ôi thôi, đời ta phung phí trong cơn buồn phiền 
Ta xin tháng ngày rồi bình yên 
Ô hay tại sao ta sống chốn này 
Quay cuồng mãi hoài, có gì vui?

Nhưng bài hát đã ngừng ở đây,
Không viết tiếp được!

Gần hai mươi năm sau … năm 1993, Em và anh cùng hai con định cư tại Portland, Oregon, Hoa Kỳ. Trong căn phòng nhìn ra ngoài trời mưa tuyết lạnh giá, sau khi trải qua một giai đoạn đau thương, anh viết tiếp và hoàn thành bài hát Đời đá vàng:

Có một lần mất mát, mới thương người đơn độc 
Có oằn mình đớn đau, mới hiểu được tình yêu 
Qua dầm dề mưa tuyết, mới vui ngày nắng về 
Có một thời khóc than, mới hiểu đời đá vàng

Lời hát Có một lần mất mát, mới thương người đơn độc là lời cảm thông của anh dành cho Em – người vợ của anh. Em đã mất chồng khi còn quá trẻ, đã một mình đơn độc, bươn chải nuôi dạy hai đứa con khôn lớn trong suốt 15 năm trước khi gặp anh. Trong suốt bao năm chiến tranh, với bao mất mát, nhưng Em vẫn vững vàng chịu đựng và trung trinh sống.

Để hoàn thành được bài hát này, anh đã qua nhiều mối tình đau, đã cảm nhận hết được những nỗi đau của một kiếp người! Anh còn hiểu thêm được trận đòn kinh khiếp mà Chúa Giêsu đã phải gánh chịu chỉ vì Yêu Thương loài người.

Có oằn mình đớn đau, mới hiểu được Tình yêu!

Đúng như vậy đó Em, chỉ có khi nào chúng ta vượt qua những gian nan trong cuộc đời, chúng ta sẽ hiểu rõ giá trị và trân trọng cuộc sống mà ta đang có!

Có một thời khóc than, mới hiểu đời đá vàng.

Đến năm 2002, trước khi được chịu chức Phó Tế, anh đã viết thêm

Xuống tận cùng dưới đáy, mới thấy mênh mông rộng cõi trời
Hãy mở lòng chúng ta, đón nhận biển Tình Yêu
Có nghìn lần tha thứ cũng chưa là ái từ
Hãy cảm tạ biết ơn, có được đời đá vàng.

38 năm sau khi viết lời đầu tiên, qua nhiều bước thăng trầm, được sống trong Ân Nghĩa của Chúa, anh mới biết cảm tạ ngay cả những đau khổ. Bởi vì chính nhờ những đau khổ đó, anh mới vươn lên được như ngày hôm nay.

Cầu mong Em luôn được bình an.

---------
Bonus: Bài trên vnexpress

Vũ Thành An lặng người khi nhắc đến người vợ hiện tại. Ông bảo những năm gần đây, sức khỏe vợ ông xuống dốc do bệnh nặng. Nhạc sĩ túc trực, chăm sóc từng miếng ăn, giấc ngủ cho bà. Không có ông ở bên, dù cơm canh ngon ngọt ra sao, bà  không chịu ăn. Về già, ông và bà hay ngủ phòng riêng, nhưng khi đau ốm, nếu không có chồng vỗ về, bà không yên giấc. Gần một đời đi đó đây, ông chợt nhận ra không bao giờ nỡ xa bà nữa. "Không đi nơi nào nữa/ Đến lúc dừng lại thôi/ Sẽ sống hàng triệu năm/ Đâu vội chi hỡi người", nhạc sĩ ngâm nga câu thơ. Thế nhưng, vì quá nhớ thân hữu quê nhà, lần này, ông vẫn xa bà để tái ngộ mọi người.

Vũ Thành An và vợ đến với nhau sau khi cuộc hôn nhân đầu của ông tan vỡ, bà cũng đã qua một đời chồng. Thương người vợ đơn côi suốt mười mấy năm nuôi con khi chồng cũ qua đời, ông sáng tác ca khúc Đời đá vàng (Bài không tên số 40). Ca từ in đậm hình bóng người vợ tảo tần và tình thương ông dành cho bà: "Có một lần mất mát mới thương người đơn độc/ Có oằn mình đớn đau mới hiểu được tình yêu".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chú ý: chỉ cần dán link vào, không cần gõ thẻ khi post
Hình (file có đuôi jpg, jpeg, png, bmp, gif ),
Nhạc (file có đuôi mp3 hoặc từ trang web nhaccuatui),
Video (từ Youtube)

Đổi cỡ, màu chữ:
[color="red"][size="20"] chữ cỡ 20 màu đỏ [/size][/color]
(màu dùng mã hexa hoặc tiếng Anh: red, blue, green, violet, gold ..)
Giới thiệu link: <a href="link"> tên link </a>
Chữ đậm <b> chữ đậm</b>
Chữ nghiêng: <i> chữ nghiêng </i>

Chèn Yahoo smiley (click Chèn emoticons để xem phím tắt)
Đã thêm mấy smiley nhưng chưa rảnh thêm vào bảng chèn. Phím tắt:

:-/ bối rối ;) nháy mắt ;;) đá lông nheo
:"> thẹn :X yêu thế =(( tan nát cõi lòng

Chú ý Nếu nút Trả lời ko hoạt động, xin chịu khó lên thanh địa chỉ, gõ thêm vào cuối (ngay sau html) ?m=1 rồi nhấn Enter, nút Trả lời sẽ ok. (29/11/18)