Bố mày vất vả gian nan
Xin ông bà ngoại để mang mẹ về
Cánh hoa xinh xắn đồng quê
Bố luôn chăm bón vân vê nhẹ nhàng
Bây giờ mày đã chen ngang
Bố, mày chia sẻ...mỏ vàng xài chung
Ưu tiên số một mày dùng
Còn bố thi thoảng tiệc tùng tí thôi
Trời ơi! Bố dặn dùng môi
Sao mày cắn chặt mà lôi thế này
Nhiều khi quá chén đang say
Bố chỉ mơn trớn nhẹ tay cơ mà
Bố lạy mày thả ngay ra
Mày nghịch như thế có mà đi tong
Nhìn mà quặn thắt trong lòng
Còn đâu nét đẹp đôi bồng ngày xưa.
tranh Volegov
Em lụm được thêm đoạn này trên mạng nè, anh thêm vô cho nó lâm li xíu ! Biết đâu nó thương nó tha cho ... :D :D :D
Trả lờiXóa"Con ơi bố cũng lạy mày
Mày dùng như thế bố đây hết nhờ
Bao năm bố chỉ dám sờ
Dám xoa, dám nắn mà giờ mày chơi
Kiểu gì vừa cắn vừa lôi
Thế này hỏng hết đồ chơi con à
Bố xin mày đấy, nhả ra
Để cho nguyên vẹn cả nhà dùng chung"
uh, bài gốc hơi lổn nhổn. bài mới câu cú trơn hơn, nhưng ý thì vẫn thế. Tôn trọng bản quyền tác giả (dù không biết ai) nên anh không sửa.
Xóa.
Còn có một trò rất dễ ghét, không thấy nhắc đến trong bài thơ: Có được hai cái, một nó ngậm, một nó lấy tay giữ chặt. Đụng vào là nó hất ra, bạo lục, nó ré lên thì mẹ nó bênh. Dễ giận thật X(.
=)) =)) =))
XóaChài ai ! Cừi mún té ghế !
Thì nó là chính chủ mà ! Mẹ nó dĩ nhiên phải bênh nó chứ !
Mí lại ai đời ngừi lớn lại giành "đồ chơi" mí trẻ con ! Xấu ! [-X
Ui zoi, còn cười trên đau khổ của người khác. Sao các bà thiên vị thế nhỉ ?
XóaMới tìm được clip minh họa
Xóahttp://youtu.be/Dh7xwo1F0Lo