21/11/19
Vườn xưa
Một hôm chàng ghé thăm nhà một người bạn cũ, đã rất lâu chưa gặp.
Người lên tiếng hỏi người có không
Người đi vắng về nơi bế bồng
Một chiếc thuyền hoa nào đã rước mất thuyền quyên ... Chỉ còn lại nơi vườn xưa một bông hồng trắng hờ hững, chiếc lá vàng quạnh quẽ như chuyện tình xưa ..
Một chuyện tình buồn man mác. Và chắc không ngắn như lời kể lại ..
Tế Hanh cũng có bài thơ mang tên Vườn Xưa kể câu chuyện hai người yêu nhau nhưng không được gặp mặt. bài thơ được nhiều người phổ nhạc. Nghe lại bản do Phạm Anh Dũng phổ.
Coffee on terrace. tranh Volegov
12 nhận xét:
Chú ý: chỉ cần dán link vào, không cần gõ thẻ khi post
Hình (file có đuôi jpg, jpeg, png, bmp, gif ),
Nhạc (file có đuôi mp3 hoặc từ trang web nhaccuatui),
Video (từ Youtube)
Đổi cỡ, màu chữ:
[color="red"][size="20"] chữ cỡ 20 màu đỏ [/size][/color]
(màu dùng mã hexa hoặc tiếng Anh: red, blue, green, violet, gold ..)
Giới thiệu link: <a href="link"> tên link </a>
Chữ đậm <b> chữ đậm</b>
Chữ nghiêng: <i> chữ nghiêng </i>
Chèn Yahoo smiley (click Chèn emoticons để xem phím tắt)
Đã thêm mấy smiley nhưng chưa rảnh thêm vào bảng chèn. Phím tắt:
:-/ bối rối ;) nháy mắt ;;) đá lông nheo
:"> thẹn :X yêu thế =(( tan nát cõi lòng
Chú ý Nếu nút Trả lời ko hoạt động, xin chịu khó lên thanh địa chỉ, gõ thêm vào cuối (ngay sau html) ?m=1 rồi nhấn Enter, nút Trả lời sẽ ok. (29/11/18)
Một chuyện tình buồn man mác. Và chắc không ngắn như lời kể lại .. ...
Trả lờiXóaUhm ! Theo em, dù ngắn hay dài, dù chớp mắt hay trăm năm, 99% chuyện tình đều buồn. Thế mới tài, phục ông trời quá đi mất ! :D
Thôi, anh kể chuyện tình của anh đi, chắc nằm đâu đó trong 1% còn lại nhỉ ???
Chuyện tình vui kể mà có người nghe thì người kể phải có cái duyên cỡ Nguyễn Nhược Pháp. Nhưng số này chắc nằm trong số 0.001%, chứ ko phải 1% mô!
XóaGhê ! 0.001% ??? Anh có trỏng hông ??? :D
Xóaanh hả? kể chuyện buồn, người ta chỉ thấy buồn .. cười.
Xóanhân tiện, kể em nghe cho vui.
XóaVừa rồi trong một bữa cafe, một cô nêu câu hỏi, rằng tại sao nhiều người thích nghe nhạc buồn?
Một anh bạn cho rằng nhạc buồn như ghẻ ruồi, càng gãi càng đã; dù cũng biết sau đó thì rát.
Anh thì cho là niềm vui thường rất khác - người thích ra, người thích đùi gà; nhưng nỗi buồn thường khá giống nhau - ai đứt tay thì cũng chảy máu như nhau thôi. Vì vậy nỗi buồn thường dễ được cảm thông, chia sẻ, cộng hưởng
kể chuyện buồn, người ta chỉ thấy buồn .. cười.
XóaEm hứa với anh sẽ không cười !
Dạo này tự nhiên em phát hiện mình hay nghe "Đời đá vàng"
Trả lờiXóahttp://www.youtube.com/watch?v=9DjRjiV8XKQ
Có một lần mất mát mới thương người đơn độc
XóaCó oằn mình đớn đau mới hiểu được tình yêu
Qua dầm dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về
Có một đời khóc than mới hiểu đời đá vàng
Anh thấy đây là những suy ngẫm của một người đã đứng ngoài, đứng trên; chứ ko còn đứng trong cuộc tình.
Những bài hát của VTA hồi sau này đều là kiểu như thế. Phải chăng vì thế nhạc ông ko còn hấp dẫn như 10 bài ko tên và vài bài có tên thuở nào.
Thế đấy, chuyện tình mà ko đau, kể chả ít ai thích nghe. Trừ với ai cũng đang ngẫm ngợi gì, và gặp
Em nghĩ sẽ có nhiều người có thể thấy mình đâu đó thấp thoáng trong Đời đá vàng. Chính em cho đến cách đây 1 hay 2 năm gì đấy chưa từng nghe bài này :D
XóaKhông như Trịnh, VTA không nhiều bài được yêu thích, em cũng chỉ thích & biết được vài bài. Anh có đặc biệt thích bài nào của ổng không ????
giờ nghe lại 10 bài ko tên vẫn thích. Nhưng là lời cũ ý. Lời mới nghe gượng, sượng.
XóaCác bài sau này, như anh nói trên, ông ko còn ở trỏng, mà ở ngoài cuộc tình. Nên chúng ko còn là những bài tình ca, ít nhất, là những bài tình ca VTA mà ta từng quen và yêu thích.
Em nghĩ có lẽ từ khi ổng ngộ đạo, cách nhìn (cách viết) ổng khác đi
Xóathì đó. ổng ngộ rồi, thấy tình là dây oan, ổng vượt ra ngoài cuộc tình nhân gian, nên nhạc ông ko còn tình nữa :d
Xóa