16/6/20

Có một ngày

Có một ngày thôi không yêu anh,
Em đi thật xa và mặc chiếc áo anh chưa từng thấy bao giờ.
Em có cái cười bằng nụ hôn khác,
Em có nỗi buồn bằng màu mưa khác,
Những buồn vui anh không có bao giờ ..




Có một ngày, nhạc Anh Bằng, lời là ý thơ của Nguyễn Khoa Điềm.
Nguyên tác bài thơ:

Có một ngày

Có một ngày em không yêu anh
Em đi thật xa
Và mặc chiếc áo
Anh chưa từng thấy bao giờ
Em mang cái cười
Bằng ánh sáng của cái hôn khác
Chia nỗi buồn
Trong màu mưa khác
Những buồn vui anh không có được bao giờ...

Có một ngày
Em đầy hạnh phúc
Ngày em không yêu anh
Ngày em rời mái nhà xưa cũ ấy
Và chiếc áo sờn vai ấy
Anh từng hôn lên nỗi khó nhọc hàng ngày
Em xoá mình đi
Bằng chiếc khăn màu thơm ngát.

Cái ngày đó
Anh sẽ bắt đầu
Với anh
Những bước chân ngày đón em
Anh – một chàng trai
Với màu tóc khác.

Riêng năm tháng cuộc đời
Thì vẫn như xưa...

12-1982

Bài thơ cũng từng được Phú Quang phổ nhạc. Nghe Trâm Đặng ca.





12/6/20

yêu xa


Sương đã ngủ
Đọng lại trên phiến lá rất xanh
Mà con tim anh chưa thôi nhớ em
Giữa mùa lặng lẽ trôi qua

Anh nghĩ về
Từng đêm bình yên đôi ta có nhau

...

Cảm ơn,
Xin cảm ơn em
Xin cảm ơn nhau
Vì những phút giây thật tuyệt vời...

Nghe lại bài hit một thời của Vũ Cát Tường





thiếu nữ, tranh Tô Ngọc Vân

9/6/20

Có phải em mùa thu Hà Nội


Có Phải Em Mùa Thu Hà Nội là một trong những bài hát được biết đến nhiều nhất của Trần Quang Lộc (1949 - 2020). Bài hát sáng tác từ 1972, được Thái Thanh trình bày trong một số phòng trà, nhưng rồi sau đó ko thấy ai hát nữa. Nghe nói là bị cấm [1]. Mãi đến 1994 khi làm album Chợt Nghe Em Hát nhạc sĩ soạn hòa âm Đức Trí mới chọn đưa vào album. Và bài hát sống lại với tiếng hát Hồng Nhung



Lời bài hát được Trần Quang Lộc lấy từ bài thơ của bạn ông, Tô Như Châu (1934 - 2002), nhà thơ quê Đà Nẵng.

Nguyên tác bài thơ

Có phải em mùa thu Hà Nội

Tháng tám mùa thu
    lá khởi vàng em nhỉ
Từ độ người đi
    thương nhớ âm thầm

Chiều vào thu nghe lời ru gió
Nắng vàng lơ lửng ngoài hiên
Mắt nai đen mùa thu Hà Nội
Nghe lòng ấm lại tuổi phong sương

May mà có em cho đường phố vui
May còn chút em trang sức sông Hồng
Một sáng vào thu bềnh bồng hương cốm
Đường Cổ Ngư xưa bắt bước phiêu bồng

Thôi thì có em đời ta hy vọng
Thôi thì có em sương khói môi mềm
Có phải em mùa thu Hà Nội
Nghe đâu đây lá ướt và mi xanh
Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát
Lững thững Hồ Tây một dáng Kiều
Có phải em mùa thu Hà Nội
Nghìn năm sau níu bóng quay về

Phải nơi đây miền Thanh, Nghệ Tĩnh
Phải nơi đây Hồng Lĩnh - Ba Vì
Phải nơi đây núi Nùng, sông Nhị
Lớn đậy con người đất Tổ Hùng Vương
Anh sẽ đi
Cả nước Việt Nam yêu dấu
Đẹp quê hương gặp lại tình người
Bước nhỏ long lanh hồn nghệ sĩ
Mơ Quang Trung vó ngựa biên thuỳ
Ngày anh đi
Nhất định phải có em
    đường cỏ thơm giong ruổi
Sẽ ghé lại Thăng Long
    thăm Hoàng Thành, Văn Miếu
    chắc rêu phong đã in dấu bao ngày

Đã nghe
    bập bùng trống trận
Ngày chiến thắng Điện Biên
Sáng hồn lửa thiêng
Xuôi quân về giữ quê hương
Hôm nay mùa thu
Gió về là lạ
Bỗng xôn xao con tim lời lá
Bỗng xôn xao rơi vàng tiếng gọi
Lệ mừng gặp nhau ngàn phím dương cầm

Có phải em mùa thu Hà Nội
Ngày sang thu lót lá em nằm
Bên trời xa sương tóc bay
Hà Nội ơi em có hay
Quê hương thần thoại hiển linh hồn sông núi
Nắng thu muôn màu rực rỡ trong hồn anh

Đà Nẵng, tháng 8-1970.


Bài thơ được Tô Như Châu sáng tác tháng 8/1970, khi ông quen với một cô gái Hà Nội. Cô đã đánh thức trong ông nỗi nhớ về Thăng Long, về những trang sử hào hùng của cha ông ..

Anh sẽ đi
Cả nước Việt Nam yêu dấu
Đẹp quê hương gặp lại tình người
Bước nhỏ long lanh hồn nghệ sĩ
Mơ Quang Trung vó ngựa biên thuỳ
Ngày anh đi
Nhất định phải có em
đường cỏ thơm giong ruổi
Sẽ ghé lại Thăng Long
thăm Hoàng Thành- Văn Miếu
chắc rêu phong đã in dấu bao ngày ..

Mơ thế, nhưng cho đến khi mất, hơn ba chục năm sau, ông vẫn chưa một lần được đặt chân đến Hà Nội.

Và bài thơ ông viết được người bạn phổ nhạc nổi tiếng như cồn, nhưng ông cũng chỉ được nghe nhờ từ băng cassette nhà ai vẳng ra, khi ông cưỡi xe đạp đi bỏ báo kiếm ăn qua ngày, dừng chân nghỉ dưới gốc cây bên đường ..

Bỏ báo đọc thơ nghe nhạc đã đời.
Cảm ơn em cảm ơn đời tử tế
Cảm ơn mùa thu lót lá em nằm.

oOo

ĐI BỎ BÁO
   NGHE THƠ PHỔ NHẠC

(tặng:Trần Trung Sáng)
Anh, con ngựa già chưa mỏi vó
Vẫn thênh thang bước nhẹ quanh đời
Đi, tung bờm tóc gió
Quẳng gánh hương xa lên tiềng gọi mời
Em, cầu vồng bao nhiêu sắc
tháng giêng hồng rất mỏng rất mênh mông
Mật ngữ nào âm thầm bao con chữ
Bỗng bồng bông bay bỗng bềnh bồng.
Không là gió không là mây là hiện hữu
là trần trần trụi trụi cõi nhân sinh
là hạnh phúc quán vỉa hè chút rượu
ngày hiền khô cùa gã bình minh
Nghe em hát mùa thu vàng rưc rỡ
Bỗng xôn xao nghiêng ngả đường chiều
Răng khểnh, soi hồ Gươm yêu dấu
Đà Nẵng tung hê một trời yêu
Có phải em Mùa thu Hà Nội
Mùa thu trong veo mùa thu tuyệt vời
Sống đẹp âm thầm và khát vọng
Bỏ báo đọc thơ nghe nhạc đã đời.
Cảm ơn em cảm ơn đời tử tế
Cảm ơn mùa thu lót lá em nằm.

oOo

Bài hát đến nya đã có nhiều ca sĩ khác tiếp tục chọn đưa bài hát vào các album của mình hay trình bày trong các show diễn: Lam Trường, Tuấn Ngọc, Thanh Lam, Ý Lan, Thu Phương … Mời nghe Thu Phương



------------
[1] Theo Tiền Phong online https://www.tienphong.vn/van-hoa/co-phai-em-mua-thu-ha-noi-tung-bi-lang-quen-hon-20-nam-1214516.tpo thì
"Nhạc sỹ Trần Quang Lộc đã chọn ca sỹ Thái Thanh- Một ca sỹ gốc Hà Nội để hát ca khúc này. Thái Thanh rất thích ca khúc này nên đã hát ở một số phòng trà. Tuy nhiên, khi chỉ vừa hát được 1 lần trên đài phát thanh Pháp-Á thì đột nhiên Thái Thanh ngừng không hát thêm lần nào nữa. Nhạc sỹ đi hỏi nguyên nhân thì được trả lời là "bị cấm". Đó là vào năm 1972."

Chắc tác giả bài báo ko biết Đài Pháp Á (của Pháp) này đã bị dẹp tiệm từ 1956.

7/6/20

Về đây nghe em

Nghe tin Trần Quang Lộc vừa mất chiều nay (7/6/2020) do K ở Bà Rịa, tìm nghe lại mấy bài hát của ông, thấy cái entry post từ 2/7/2015 này. Post lại, thay nén hương tiễn biệt ông.
------------------

Về đây nghe em
Về đây mặc áo the đi guốc mộc
Kể chuyện tình bằng lời ca dao
..

Về Đây Nghe Em, một trong hai tác phẩm được biết nhiều nhất của Trần Quang Lộc, Nghe Elvis Phương trình bày


2/6/20

Mưa khuya


Cơn mưa nặng hạt từ sẫm tối, giờ đã tạnh. Ngồi mở máy gặp lại mấy hình cũ dọc đường gió bụi. Chợt nhớ năm ngoái, cũng vào giờ này, một mình nơi nơi xa và lạ. Trời mưa lất phất. Thật lạnh

khuya mưa lạnh cả phố phường
ngập chìm lối cũ trên đường em qua
ta mơ thành giọt mưa sa
hôn lên mái tóc, thơm tà áo bay

Đã khuya lắm, và mai phải dậy sớm lên tàu. Nhưng vẫn ko ngủ được. Đành ngồi buồn thiu nhìn những bóng nước nơi chậu hoa ngoài cửa sổ vỡ tan dưới ánh đèn đường hắt hiu

thấm lòng giọt nước say sưa
vỡ tan bong bóng lưa thưa bên thềm
tôi nghe giữa trái tim mềm
mình tôi thức với đêm mưa thật dài .. 

Nghe Bảo Yến ca cho vui. Mưa Khuya, nhạc Thiên Toàn, phổ thơ Phạm Bá Nhơn.



Nguyên tác bài thơ

Mưa khuya

Nửa khuya mưa trút từng cơn
Nằm nghe tiếng gió oán hờn trên cây
Nỗi buồn muôn kiếp về đây
Giữa lòng lá úa rụng đầy lối đi
Giọt mưa ướt đẫm đôi mi
Thấm tan thảm cỏ xanh rì bãi nương
Khuya mưa lạnh cả phố phường
Ngập chìm lối cũ trên đường em qua
Ta mơ thành giọt mưa sa
Hôn lên mái tóc, thơm tà áo bay
Mưa đang rớt xuống nơi này
Chảy tràn vạt đất tôi cày năm xưa
Thấm lòng giọt nước say sưa
Vỡ tan bong bóng lưa thưa bên thềm
Tôi nghe giữa trái tim mềm
Mình tôi thức với mưa đêm thật buồn
Cảm ơn những trận mưa nguồn

Để cho nỗi nhớ chảy tuôn vào hồn.

Nghe Hồng Vân ngâm thơ