Nghe lại bài hát đã một lần giới thiệu
Tác giả bài thơ được phổ nhạc, Thanh Tùng, vừa qua đời hôm qua, 12/9/2017 tại Sài gòn
Nhà thơ Thanh Tùng (1935 - 2017). Hình: net |
Bài thơ Thời Hoa Đỏ ông viết năm 1972. Bấy giờ ông đang bán sách vỉa hè sau khi thôi làm công nhân đóng tàu. Một hôm nghe tin người vợ cũ mất vì đau tim. Chia tay bao năm, ông vẫn không quên người đàn bà đã bỏ ông ra đi với người khác. Viếng tang bà về, ông ngồi viết xuống bài thơ ghi lại kĩ niệm một thời hoa đỏ, một thời yêu nhau đầy lãng mạn nhưng cũng lắm đớn đau.
Thời Hoa Đỏ
Dưới màu hoa như lửa cháy khát khao
Anh nắm tay em bước dọc con đường vắng
Chỉ có tiếng ve sôi chẳng cho trưa hè yên tĩnh
Chẳng chịu cho lòng ta yên
Anh mải mê về một màu mây xa
Về cánh buồm bay qua ô cửa nhỏ
Về cái vẻ thần kỳ của ngày xưa
Em hát một câu thơ cũ
Cái say mê một thời thiếu nữ
Mỗi mùa hoa đỏ về
Hoa như mưa rơi rơi
Cánh mỏng manh tan tác đỏ tươi
Như máu ứa một thời trai trẻ
Hoa như mưa rơi rơi
Như tháng ngày xưa ta dại khờ
Ta nhìn sâu vào mắt nhau
Mà thấy lòng đau xót
Trong câu thơ của em
Anh không có mặt
Câu thơ hát về một thời yêu đương tha thiết
Anh đâu buồn mà chỉ tiếc
Em không đi hết những ngày đắm say
Hoa cứ rơi ồn ào như tuổi trẻ
Không cho ai có thể lạnh tanh
Hoa đặt vào lòng chúng ta một vệt đỏ
Như vết xước của trái tim
Sau bài hát rồi em lặng im
Cái lặng im rực màu hoa đỏ
Anh biết mình vô nghĩa đi bên em
Sau bài hát rồi em như thể
Em của thời hoa đỏ ngày xưa
Sau bài hát rồi anh cũng thế
Anh của thời trai trẻ ngày xưa.
Thời Hoa Đỏ được Nguyễn Đình Bảng phổ nhạc năm 1989, Lệ Thu (trẻ, không phải Lệ Thu trước 1975) là người đầu tiên thu âm bài hát. Bài hát về sau gắn với tên tuổi của Thái Bảo.
Ngoài Thời Hoa Đỏ Thanh Tùng còn có ba bài thơ Hà Nội, Em và Thu, Người Về đều được Phú Quang phổ nhạc,
Hà Nội Ngày Trở Về
Nguyên tác bài thơ:
Hà Nội
Hà Nội ơi, tôi đã cất giữ người cẩn thận
Như dưới làn da kia dẫu đã héo nhàu, máu vẫn âm thầm chảy
Hà Nội ơi, nguồn mộng mơ dày như cỏ mùa xuân
Mỗi khi tôi thấy mình xơ xác
Tôi lại về đánh cắp
Dẫu một chút bóng đêm trên đường phố Khâm Thiên
Dẫu một mảnh lá vàng còn ướt nước Hồ Gươm
Tôi rung lên mỗi khi chạm bóng cửa ô
Như được chạm vào vai gầy áo mẹ
Tôi bé nhỏ và tôi vẫn thế
Trái tim luôn xao động
Như bên trong vẫn đầy ắp sóng Hồ Tây
Vội vã trở về, vội vã ra đi
Chẳng kịp nhận ra từng con phố
Nhưng trong tôi vững bền đến thế
Những chiếc lá nhìn tôi vẫn mắt tuổi học trò
Những vòm cổ nghiêng xuống tôi hơi ấm
Thầm thì lời của rêu phong
Sâu đến nỗi bàng hoàng lạc tới ngàn năm
Những chiều thu hăm hở tôi đi
Hồn đánh võng với hơi giăng thấp thoáng
Từ gốc cây già đến mặt hồ sương
Từ ngàn xưa đến tận hôm nay
Quán ngập lá và mắt em đen thế
Rượu không say, chỉ đủ để buồn thôi!
Tôi vẫn về Hà Nội của tôi
Sau những ngày dài khô khốc
Để thẫn thờ uống từng vết nắng mưa
Chạy mệt nhoài trên những quảng trường sạm gió
Mỗi lần ra đi
Nặng nề như có chửa
Và vội vàng của một kẻ tham lam
Vì bất cứ vòm cây nào trên những đại lộ
Cũng có thể đòi tôi trả lại màu xanh!
*
Mùa Thu Giấu Em
Nguyên tác bài thơ
Em và Thu
Chỉ mùa thu mới cất em sâu đến thế
Sớm nay em bỗng trở về
Em vụt tới rung cây đổ lá
Bốc bụi mờ trắng cả bao la
Nỗi chia xa se lạnh đá bên thềm
Em đạp lên tất cả
Rồi ngã vào anh theo cách ngã của mùa thu
Rồi hôn lên anh theo cách hôn dài của gió
Thấm vào anh, vật vã trên anh
Bứt xuống trong anh bừa bãi lá vàng
Da thịt em đâu? Mềm dịu em đâu?
Anh hốt hoảng bới tìm trong lá quẩn
Trong những vòm cây vun vút chuyển màu
Trong những vạt bụi bồng bềnh ảo giác
Chóng mặt khi bất ngờ đổ xuống
Cả một trời vô tận sắc vàng
Nơi mảnh lá dấu màu mắt em sầu đắng
Gió đến ào cuốn phía xa xăm.
RIP Thanh Tùng @};-
Trả lờiXóaLệ Thu (của Thời hoa đỏ) vào những năm 90,91 đã từng ra vài bộ sưu tập thời trang rất thu hút đấy anh. Giọng Lệ Thu khá đặc biệt; trầm đục, khi âm vực xuống thấp đôi khi nghe cứ như giọng nam nhưng hay, tiếc là nàng không còn theo nghiệp ca cầm nữa.
hì, chuyện thời trang thì anh không biết, nhưng đúng là cổ ko theo ca hát cũng tiếc, mất một giọng ca khá hay.
XóaNgày xưa nàng hơi lé một chút xíu, trông cũng dễ thương. Em không nhớ tên mấy bài nàng hát bằng nhớ giọng hát đầy nội lực và dáng dấp ấy.
Xóahttp://www.youtube.com/watch?v=hW_q-P6QaBE
http://www.youtube.com/watch?v=zZBiWURYCbg
=D>
XóaỒ cảm ơn đại ca, bữa nay em mới biết rõ về bài hát "Thời hoa đỏ". Cách đây 5-6 năm em mới biết bài hát này, tội lạc hậu cực kỳ :D
XóaTrong bài thơ nhiều câu hay chết cây gẫy cành, đầy tự sự sâu lắng của một thời, một kỷ niệm đã qua.
"Cánh mỏng manh tan tác đỏ tươi
Như nuối tiếc một thời trai trẻ"
...
"Trong câu thơ của em
Anh không có mặt
Câu thơ hát về một thời yêu đương tha thiết
Anh đâu buồn mà chỉ tiếc
Em không đi hết những ngày đắm say" ngậm ngùi!
Lệ Thu và Thái Bảo hát hay quá anh, mỗi người 1 kiểu nhưng rất hay. Lời bài hát biên soạn lại cũng hay.
Em cũng thích bài "Hà nội ngày trở về" của Ngọc Tân thể hiện.
Giọng ca của Ngọc Tân với em là giọng ca nam đắt giá nhất trong làng nhẹ VN. Rất đặt biệt, âm vực sâu, sang trọng mà đầy tự sự trầm sâu lẫn cao vút nghe mãi vẫn hay.
RIP cả Ngọc Tân, em gặp anh ấy 1 lần vô tình cách đây 17 năm.
Giờ em mới rảnh nghe xong bài "Em va thu" hic hic, lời thơ hay nhỉ, nhưng nhìn Ngọc Anh guằng goại sợ quá! :D
Xóaanh đọc thơ của Thanh Tùng chỉ qua trang thivien.net, được có 5 bài, nhưng ấn tượng rất sâu. Thơ hay.
Xóa