và đọc thơ Phạm Công Thiện
Một Chút Mây
ảnh: Dương Quốc Định |
Hồn em thở nhẹ cõi xa xưa
Buồn bay lên mấy hàng dây thép
Mây trắng em còn phơi ban trưa
Rất nhiều buồn và một chút đau
Em chợt hiện về trong chiêm bao
Chiều Paris hò hẹn hôm nào
Tưởng gặp sao mà không thấy nhau
Có gì buồn như chút rượu say
Thức trọn đêm và ngủ ban ngày
Trăng khuya một mái nhà ga lạ
Tôi bước đi hoài trọn tối nay
Từ sông Seine bèo bọt chợ trời
Băng qua cầu bỗng nhớ Montreuil
Đồi Montmartre hẹn em tiền kiếp
Một chút buồn như có gì rơi
(Trên tất cả đỉnh cao là lặng im)
Nhoạc phê nha Đại ce, tấm ảnh này đẹp, rất Dương Quốc Định! Hic ! :D Đại ce lại lả lướt êu hả??? Khẹc khẹc!
Trả lờiXóaêu ? :D
XóaUh, hình đẹp quá. Nhìn hình, nhớ mấy câu thơ của Nguyên Sa
... Tóc em anh sẽ gọi là mây.
Ngày sau hai đứa mình xa cách.
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay
dù rằng "em" của NS là Tây, tóc bạch kim, ko như tóc em của DQĐ, đen nhánh ..
Chài! Tóc này của Dương Quốc Định gọi là mây sắp ... bão á Đại ce!
XóaHì, mây bình yên đẹp theo cách bình yên, mây sắp bão đẹp theo cách sắp bão .. vẫn đẹp :d
Xóa