Đưa người, ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?
(Thâm Tâm)
Vẫn biết người rồi xa ta mãi
Chiều vương cay mắt khói quê nhà
Hiu hắt mây giăng sầu ở lại
Nghe đời vương mấy nhánh mưa xa
Người ôm mấy nỗi đời cơm áo
Rượu rót nghiêng bình chưa thấy say
Ta nghe chiều xuống buồn áo nảo
Thả khói cô liêu chạm bóng ngày
Đành vậy ta một thời lỡ vận
Vợ con ngồi đợi bữa cơm chiều
Tay xé áo giang hồ mấy bận
Ngùi ngậm bên trời mưa hắt hiu
Thôi còn chút rượu bên thềm cũ
Cùng ta thù tạc buổi phân kỳ
Đêm nay ta với người không ngủ
Nhìn bóng ta chìm trong đáy ly…
dâu bể vô thường
Giấu một trời ảo vọng
Vào trần gian khói sương
Nghe buổi chiều chuông gióng
Một hồi kinh vô thường
Lá vàng rơi chánh điện
Ai thả lời sắc không
Ngày cũng buồn im tiếng
Chạm khói trời mênh mông
Một người ngồi soi bóng
Trên dòng sông lặng thinh
Nghe trong chiều đại mộng
Vọng khẽ tiếng ru tình
Gió bên trời vẫn thổi
Như nghìn năm phiêu diêu
Từng hồi kinh sám hối
Gõ đụng chiều hắt hiu…
Nguyễn Minh Phúc
nguồn: hopluu.net
Ai ?
Trả lờiXóaAi dám làm Đại K buồn rứa ? Linh Giang hay Phù Thủy ? :D
Hì, lang thang net gặp bài thơ, đọc và chợt nhớ đến người bạn vừa đi xa
Xóa