13/12/18
Vu Thanh An . Tình thư thứ mười
Cảm ơn Trời ơn Đời
Cho tôi còn phút này …
Em yêu dấu,
Em đã được các bạn anh ở Hà Tây vinh danh như một thiên thần bởi vì Em biết thương những người khốn khổ. Em là em họ của T., vợ anh. Em là con gái Hà Nội. Chị T. đã gửi tiền nhờ Em mua quà cho anh. Hình ảnh cô gái 18 tuổi, trong trời đông giá rét trùm áo mưa đạp xe băng qua bao đồng ruộng từ Hà Nội về Hà Tây để đến trại thăm anh, không bao giờ mờ nhạt trong tâm trí anh, suốt đời!
Những người bạn của anh biết ơn Em vì Em không chỉ giúp đỡ anh mà còn kín đáo giúp cả họ. Họ gặp anh là khen ngợi Em không ngớt lời. Anh cảm thấy rất hãnh diện về cô em thiên thần nhỏ bé dễ thương của anh.
Tết năm 1982, Em vào thăm anh, mang theo 14 chiếc bánh chưng, anh còn nhớ rất rõ! Anh đã cùng các anh em trong trại chia nhau những tấm bánh ân nghĩa đó, vừa ăn vừa cùng cầu chúc cho Em có được những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống.
Em biết không, sau những ngày được Em đến an ủi, nâng đỡ, đột nhiên một hôm anh bị chứng tim đập nhanh và mạnh bất thường.
Sau đó một thời gian lại bị thêm chứng mất ngủ hàng đêm, đã làm anh kiệt sức. Anh phải nằm tại bệnh xá. Mỗi ngày, khi trời nhá nhem tối thì tất cả cửa nhà đều được đóng chặt. Tối nọ trước khi vào phòng, anh bạn phụ trách y vụ (người được trại cắt cử lo việc y tế cho anh em) nói với anh: “Để tôi chích cho anh mũi thuốc này, tối nay anh sẽ ngủ được !”. Chích thuốc xong anh ấy đi ra, khép cửa phòng lại. Một mình trong phòng anh nghe rõ tiếng tim anh đập thình thịch, rõ mồn một, nhịp đập rất nhanh, ngực anh như muốn vỡ ra vì tim anh bị giật liên tục. Anh nghĩ nếu tim cứ đập mãi thế này thể nào cũng đến lúc quá mệt sẽ ngưng đập thôi. Sau chừng một lúc lâu, có thể một tiếng đồng hồ như thế, lạ lùng thay tim anh đập trở lại bình thường. Như sau cơn bão, mọi sự trở lại bình yên.
Sau biến cố đó, cứ lâu lâu anh lại cảm thấy như tim mình bị giật lên vài cái.
Sự lo sợ cái chết bất chợt vì bệnh tim cứ ám ảnh anh.
Một ngày kia anh đi lao động, trên đường vào một thung lũng gần trại (anh em cứ gọi là vào Thung), tim anh lại giật lên từng hồi, anh lại có cảm giác những ngày cuối cùng của cuộc đời sẽ đến. Mình sẽ chết ở đây thôi.
Trưa đó anh chia sẻ nỗi lo buồn này với anh bạn tên L. Anh L. đối với anh là một người bạn hiếm có, một nguồn an ủi lớn cho anh trong những ngày ở Hà Tây và Nam Hà. Biết anh ấy xem được chỉ tay và cả tử vi nên anh đã than thở: “Có lẽ tôi sẽ chết ở trong này, anh L. ạ!”. Trong thung lũng sâu, dưới tấm bạt che nắng được dựng tạm, thấp lè tè ngay trên đầu khi ngồi, anh L. cầm tay anh và nói: “Cậu đừng lo, sau này cậu sẽ bay như chim!”. Lời của anh L. nói khi đó đã an ủi anh rất nhiều! Anh cũng không biết anh ấy có tài chiêm tinh thật không mà quả thật sau này, công việc của anh đã cho anh nhiều cơ hội được bay bằng chim sắt đi đây đi đó nhiều nơi trên thế giới.
Anh cũng muốn nói thêm với Em về căn bệnh tim của anh. Chứng bệnh này đã theo anh mấy chục năm. Hơn 15 năm sau. Vào năm 1998, anh bị tim rất nặng, bác sỹ phải cho anh uống một loại thuốc rất độc, đó là Amiodarone. Thuốc này làm cho nhịp tim ổn định, nhưng có thể hại phổi và thận. Đứng trước nguy cơ gần, anh đành phải chấp nhận nguy cơ xa hơn. Uống thuốc này được chừng hai năm thì một bác sỹ khác được đổi săn sóc cho anh. Cô bác sỹ mới này rất đẹp, tên là Sterlich. Anh rất biết ơn cô, không phải vì nhan sắc của cô mà do cô đã đổi một loại thuốc khác an toàn hơn, là Metoprolole. Cô bác sỹ và anh rất mừng vì thuốc này đã hữu hiệu. Anh ví cô bác sỹ này như là hiện thân của Thánh nữ Teresa đến cứu anh. Anh uống thuốc này đã được mười mấy năm.
Cuối năm 2014, đột nhiên anh có một triệu chứng lạ: Khi ngủ anh thường cảm thấy như bị chìm sâu xuống nước. Anh phải có gắng giãy giụa và la ú ớ, nhờ vợ anh ở gần bên đập mạnh vào người anh mới thức dậy được. Nếu anh nằm một mình không có ai là gặp trường hợp này thì không biết ra sao.
Anh có linh cảm như ngày cuối cùng của mình sắp tới rồi. Anh đã viết di chúc!
Bác sỹ cho anh vào bệnh viện một đêm để theo dõi giấc ngủ (Sleep Test). Họ khám phá ra anh bị một căn bệnh gọi là Sleep Apnea. Chứng bệnh này do phần cuối của lưỡi khi ngủ bị giãn ra, che kín cổ họng, gây ngạt thở. Anh bị những 28 lần nghẹt thở trong một phút!
Anh hiện phải đẹo một cái máy trợ thở mỗi khi ngủ, tên là CPAP. Máy này giúp có làn hơi áp suất mạnh thổi làm thông khí quản, giúp thở đều.
Bệnh Sleep Apnea làm nghẹt thở, mỗi lần như vậy khi bệnh nhân đang ngủ sẽ bị đánh thức dậy để thở tiếp. Nếu bị thường xuyên quá sẽ không bao giờ có thể ngủ sâu, khiến bệnh nhân luôn mệt mỏi vì thiếu ngủ. Không những vậy có thể khiến những bệnh nhân vốn bị bệnh tim, bị tai biến mạch máu não chết bất thình lình khi ngủ. Bệnh nhân thường ngáy rất nhiều, ngáy đứt quãng. Anh cho Em biết điều này để Em thấy có người nào có triệu chứng tương tự thì giúp ý kiến cho người ấy tìm sự giúp đỡ của bác sỹ. (Có thể tìm hiểu về bệnh Sleep Apnea ở Google.)
Bây giờ anh hiểu nguyên nhân vì sao anh bị mất ngủ, tim đập không đều. Anh bị mấy chục năm mà không biết ! Anh tạ ơn Trời đã cho anh sống được đến ngày hôm nay, suốt mấy chục năm bị ngạt thở. Giống như anh bị bóp cổ khi ngủ vậy.
Những ngày giáp tết năm 1985, anh nghe tin đồn trong trại là sắp tới sẽ có một đợt đến mấy trăm người được về nhà. Anh khấp khởi trông đợi. Anh nhớ buổi chiều đó trời mưa nhẹ, anh em đang nấu nướng ở sân sau, khói bay lên cao. Anh chưa bao giờ thấy khói bay lên đẹp như vậy. Anh ngồi ở tầng giường trên trong phòng nhìn qua khe cửa sổ. Anh nghe thấy có anh bạn đang nói oang oang ở dưới. Anh nghe anh ấy đọc tên những người được về đợt này và trong đó có tên Vũ Thành An!
Cám ơn trời ơn đời cho tôi còn sống đây
Cám ơn trời ơn đời cho tôi còn phút này.
Ôi trong tôi hi vọng trào dâng
Sau bao năm thao thức đợi mong
Bỗng tâm hồn tôi thấy lâng lâng
Mầm sống nào đã nhú cuối mùa đông?
(Ca từ trong ca khúc Cảm ơn Trời cảm ơn Đời)
Đoàn tụi anh rời trại bằng xe tải tới gần ga xe lửa tại Hà Nội, bỏ đồ xuống vệ đường nơi ngủ qua đêm, chờ sáng mai sẽ được đưa lên tàu.
Anh nhớ được địa chỉ nhà của Em ở Hà Nội. Anh muốn đến thăm Em và cũng để cám ơn ba mẹ Em nữa. Anh cùng với người bạn nữa là Kh. đã đi xích lô đến nhà Em tối hôm ấy, khi người Hà Nội đang chuẩn bị đón tết. Thời tiết lành lạnh nhưng đường sá đông vui. Anh Kh. đã ghé bưu điện để đánh điện tín về nhà báo tin ngày giờ về đến Saigon cho gia đình đi đón. Anh không báo để cho gia đình anh ngạc nhiên khi bất chợt anh về. Bọn anh sau đó cùng nhau vào tiệm phở, miếng ngon đầu tiên khi ra trại, thật là hạnh phúc. Không hiểu sao, khi ở bưu điện cũng như ở tiệm phở, anh bạn Kh. đã vui vẻ giới thiệu anh với người chung quanh. Có nhiều người nghe tên Vũ Thành An tỏ ra biết và đến bắt tay chúc mừng anh được bình an. Anh ngạc nhiên tại sao ở ngoài Bắc lại biết đến tên anh là nhạc sĩ ở miền Nam cả hơn 10 năm trước đó?
Hồi ở trong trại, khi đi lao động, một hôm anh nghe văng vẳng có người hát một trong các bài hát của anh. Anh không hiểu tại sao ở miền Bắc lại có người biết đến bài hát ít người biết đó?
Khi anh đến nhà Em thì cũng đã hơi muộn, chắc khoảng 9 giờ tối. Bố mẹ Em đón anh trong ngạc nhiên và vui mừng. Cô chú nói Em đã đi lấy chồng. Anh rất tiếc đã không được gặp Em. Ông cụ bà cụ nói chuyện hỏi thăm chúng anh lâu lắm. Ông cụ bà cụ không ngờ chúng anh được về sớm như vậy!
Hai anh em được ngủ một đêm trong chăn ấm, êm và thơm! Khoảng 4 giờ sáng anh được đánh thức dậy. Khi ra tới cửa, bà cụ kín đáo dúi vào tay anh 100 đồng. Anh nhận tiền mà không biết là nó có giá trị rất lớn lúc bấy giờ! Món tiền này đã giúp các anh ăn uống thật thoải mái trên đường về nhà. Đây là món quà đầu tiên anh nhận được sau khi ra trại.
Hôm nay hồi tưởng lại những ngày đó, anh thật lòng cám ơn Em, cám ơn bố mẹ Em, đặc biệt là mẹ Em. Món quà của bà cụ sau này sẽ cùng lên Thiên Đàng với anh.
Một hôm anh tình cờ đọc được bài thơ Thần nhan sắc của họa sĩ Nguyễn Văn Nhớ. Anh chợt nhớ đến Em. Em đúng là hiện thân của vẻ đẹp thanh khiết trong bài thơ Thần nhan sắc nên anh đã quyết định phổ nhạc bài thơ này để dành tặng Em:
Khi Em đẹp Em là Thần nhan sắc
Ngẩn ngơ chiều bến lạ nước tương tư
Với tâm từ ấp ủ nét anh thư
Tình yêu đã nhiệm mầu qua cây cỏ.
Khi Em đẹp Em là Thần nhan sắc
Ngủ trong dòng lệ khổ của nhân gian
Cuối con đường đầy hoa nở bất an
Thương xót đời tơ lòng Em mát dịu.
Tay níu bờ hoa, thương đời ngắn ngủi
Tấm lòng hân hoan ru kẻ ưu phiền
Kẻ ưu phiền cùng trăm nỗi oan khiên
Em đau khổ bởi lòng từ bi vô hạn
Khi Em đẹp Em là Thần nhan sắc
Là muôn đời lóng lánh giữa trăng sao
Dòng suối ngọt ngào chảy mãi trên cao
Cứu lớt khổ đau Em thị hiện.
Khi khởi nguyên huyền diệu đã kết tinh
Qua mẹ cha tác tạo nên thân xác
Tâm hồn Em thiên thần từ cao xuống
Trong Khối Tình Yêu ôi nhiệm màu …
Cầu mong Em luôn được hạnh phúc.
Bonus: Nguyên tác bài thơ của Nguyễn Văn Nhớ
Thần Nhan Sắc
Chi phấn hữu thần, lân tử hậu:
Văn chương vô mệnh, lụy phần dư
(Son phấn có thần, chôn vẫn hận,
Văn chương không mệnh, đốt còn vương.)
Nguyễn Du
Khi Em đẹp Em là Thần Nhan Sắc
Bởi vô vàn huyền diệu đã kết tinh
Từ đất trời cõi lạ thuở bình minh
Và linh ứng từ tinh cha huyết mẹ
Khi em đẹp, thiên thần em lặng lẽ
Như hoa thơm trìu mến giữa bao người
Ngàn năm về đọng bóng vẫn còn tươi.
Bao thương nhớ bởi nghĩa đời là Mẹ
Tóc vi diệu bay qua đời rất nhẹ
Thần khí thanh hòa ẩn hiện muôn nơi
Tay ngọc ngà, môi nở sắc hồng tươi
Bao mỹ lệ thơm hương từ vô thỉ
Khi em đẹp bởi thương đời quạnh quẻ
Từ ái, nhu hòa, hiền thục, khiết trinh
Duyên khởi bao đời vượt thoát vô minh
Ôi cõi lạ! thân thương đời lao nhọc
Khi Em đẹp Em là Thần Nhan Sắc
Ngẩn ngơ chiều bến lạ nước tương tư
Với tâm từ ấp ủ nét anh thư
Tình yêu đã nhiệm mầu qua cây cỏ
Khi Em đẹp Em là Thần Nhan Sắc
Ngủ trong dòng lệ khổ của nhân gian
Cuối con đường đầy hoa nở bất an
Em thương xót dâng tơ lòng mát dịu
Tay níu bờ hoa, thương đời ngắn ngủi
Cùng hân hoan em ru kẻ ưu phiền.
Kẻ ưu phiền với trăm nỗi oan khiên
Em đau khổ bởi lòng từ vô hạn
Khi Em đẹp Em là Thần Nhan Sắc
Là muôn đời vĩnh viễn giữa trăng sao
Dòng suối ngọt ngào chảy mãi trên cao
Ôi dịu mát, cứu đời
Em thị hiện!
Nguyễn Văn Nhớ
Portland. Oregon
tranh Nguyen Van Nhớ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chú ý: chỉ cần dán link vào, không cần gõ thẻ khi post
Chèn EmoticonsHình (file có đuôi jpg, jpeg, png, bmp, gif ),
Nhạc (file có đuôi mp3 hoặc từ trang web nhaccuatui),
Video (từ Youtube)
Đổi cỡ, màu chữ:
[color="red"][size="20"] chữ cỡ 20 màu đỏ [/size][/color]
(màu dùng mã hexa hoặc tiếng Anh: red, blue, green, violet, gold ..)
Giới thiệu link: <a href="link"> tên link </a>
Chữ đậm <b> chữ đậm</b>
Chữ nghiêng: <i> chữ nghiêng </i>
Chèn Yahoo smiley (click Chèn emoticons để xem phím tắt)
Đã thêm mấy smiley nhưng chưa rảnh thêm vào bảng chèn. Phím tắt:
:-/ bối rối ;) nháy mắt ;;) đá lông nheo
:"> thẹn :X yêu thế =(( tan nát cõi lòng
Chú ý Nếu nút Trả lời ko hoạt động, xin chịu khó lên thanh địa chỉ, gõ thêm vào cuối (ngay sau html) ?m=1 rồi nhấn Enter, nút Trả lời sẽ ok. (29/11/18)