Ba năm chữa trị người quắt queo - chắc còn chỉ 20kg, đen nhẻm.
Ngồi cop lại bài thơ có lần đọc cho bạn nghe, khi đến thăm thời bạn còn sống trên phố núi ..
Trên cao có thấy lòng thanh thản
Ở cùng cây cỏ có vui hơn
Hỏi thế thôi, chứ biết bạn làm sao vui được, phải không.
Xưa đã thế, bao ước mơ hoài bão.
Nay cũng thế, ba con gái còn nhỏ dại ..
Dù sao cũng mong bạn tìm được an lạc ở trên cao kia .
Thăm bạn trên núi
Du Tử Lê
Bạn ở trên non mà ta buồn
Trên cao có thấy lòng thanh thản
Ở cùng cây cỏ có vui hơn?
Tháng ba lên núi ta tìm bạn
Bạn đã say mèm quên tuổi tên
Không quen uống rượu nhưng ta cũng
Nhấp một vài hơi say lấm lem
Tháng ba lên núi ta thăm bạn
Những rớt đời trôi như đám bông
Những tan tác cũng như lòng vậy
Bỗng dưng ta thấy hồn rỗng không
Mấy ngày ở núi buồn như chấu
Nỗi nhà lạnh trắng những vòm cây
Những con sông quẩn, chồn chân ngựa
Thôi người ở lại, ta về đây
Ừ, đâu cũng thế, là cơm áo
(cơm áo thì buồn, buồn như ta)
Ít ra nơi đó ta còn có
Chút tình hiu quạnh, chút mưa sa.
Thơ buồn vậy Khung !
Trả lờiXóauh, bài thơ buồn, rất buồn .. đặc biệt riêng với anh, nó có nhiều kỉ niệm, mỗi lần đọc lại buồn lắm ..
XóaKỷ niệm không là gì khi người ta muốn xóa , kỷ niệm là tất cả khi người ta muốn ghi !
XóaRất trân trọng hơ anh !!!
Mít nói chuẫn ko cần chỉnh nhỉ. Tks Mít nhiều nhé.
XóaNgậm ngùi tiễn bạn đi xa
Trả lờiXóaNấm khô đất lạnh còn ta với mình
Mười năm tắm gội ân tình*
Thu phai chiếc lá giật mình choàng rơi*
Nợ trần chỉ bấy nhiều thôi!
Tay đây... ! Nắm đất chia đôi nỗi buồn!
.................
Ka đặt vào tay K một viên đất nè,
Vứt xuống cho mau đầy...
*Lời Trịnh
tks Ka nhiều nhé.
Xóa"Cõi người ta, cõi người ta
Trả lờiXóaNiềm vui thì ít xót xa thì nhiều"
Có lẽ người ở lại buồn hơn anh ạ ! Em xin chia buồn với anh !
Có lẻ thế thật. Thương bạn, nhưng cũng là thương mình ..
XóaCảm ơn em.
Có nỗi đau nào lớn bằng cái chết...???
Trả lờiXóa"Cái chết là nỗi đau đớn giống như cơn đói mà thức ăn nuốt vào bao nhiêu cũng không lấp đầy được"
K biết câu đó ở đâu không?
Câu trích từ Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã. Đấy là cảm giác của Buck trước cái chết của chủ. Nhưng Ka nhớ hơi nhầm tí.
XóaCái chết đó để lại 1 nỗi trống trải lớn trong lòng nó, phần nào giống như cơn đói, nhưng là 1 nỗi trống trải gây đau đớn, đau đớn mãi, mà thức ăn nuốt vào bao nhiêu cũng không lấp kín được.
Người chết ra đi, để lại nỗi đau cho người còn lại.
Mình quen một cặp vợ chồng già 8x. Một hôm bà nói với ông:
- Thôi ông đi trước đi, có gì tui lo cho ông. Tui đi trước ông còn lại một mình tội lắm.
Ông gật đầu, mấy hôm sau kêu mệt, gọi bà vào bảo đưa má ông hôn cái. Hôn xong bảo bà ra ngoài, 5 phút sau bà vào thì ông đã ra đi ..
Bà lo thất tuần ông xong hôm trước, hôm sau bà cũng ra đi ..
.
Mình định viết một entry về cái chết. Phát triển từ cái còm bữa trước về tự tự í .. Tập hợp trong tay gần 100 bài thơ viết về cái chết, thu gom được một số tư liệu rồi mà hồi này tự nhiên thấy oải quá, chả viết được.
Bái phục, bái phục đại ca! Cứ tưởng Ka có trí nhớ tốt... Ngày trước mê TGNHD đến nỗi, chép tay truyện này...Dù sao cũng đã gần 30 năm trôi qua rùi...
Xóamà viết về cái chết ư? Thôi đừng K, xin đấy. Chết biết đâu lại vui còn hơn sống mà cũng như chết...
Hì, ko dám trí nhớ tốt đâu. Chỉ nhớ là đọc đại khái thế ở TGNHD, sau đó gúc thôi :)
XóaKa mê TGNHD ngồi chép lại, còn mình thì hồi lớp 9 ngồi dịch truyện này nhé .. Hồi ấy nxb Ziên Hồng của Lê Bá Kông có loại truyện song ngữ để luyện tiếng Anh. Mình đọc bản dịch thấy ko thích - có lẻ vì mục đích học tiếng, người ta dịch sát quá ..
.
Chết biết đâu lại vui còn hơn sống mà cũng như chết...
Hic, đứa nào gây tội lỗi vô đây mà xem này ..