Tristesse - tranh John Neville Cohen |
Chết như từng giọt sương
Rơi không thành tiếng
Trái tim em còn trẻ dại
Trắng trong
ai cất giùm em
Cái nhìn già nua
Bàn tay cằn cỗi
Trong xứ sở anh
em bị lạc
Xứ sở hiếm hoi niềm vui
Khô khắt đến nao lòng
Ai cất giùm em
nước mắt
Biết giấu nụ cười đi đâu
Khi phải cười
Em không còn là em
Ai đánh mất em?
Hay chính em đánh mất?
Nào phải chi mình xấu xa
Trái tim em trong trắng
Ai nhận ra?
Đến như anh – người bạn cùng đường
Vẫn bước ngoài đời em
Em lạc cả trong anh
Lạc không tìm ra lối
Nhiều khi muốn mình như chiếc bóng
Tan trong màu đêm
Để không ai nhận ra
Mình có mặt trong đời
Em chết trong nỗi buồn
Chết như từng giọt sương
Em chết trong nỗi buồn
Chết lặng thầm âm ỉ đớn đau
Trời cho em nụ cười thật tươi
Ai biết sau nụ cười
Giọt nước mắt về đâu?
Lâm Thị Mỹ Dạ
Bài thơ đã được Phú Quang lấy ý viết thành nhạc với tựa Romance II, mời nghe Ngọc Anh ca
Blog của LTMD
Sao thơ LTMD buonf bã đến vậy...cái gì đã làm cho một người phụ nữ vắt tim mình ra những giọt buồn đến se lệ.
Trả lờiXóaNhớ Hố bom và khoảng trời...bài thơ chết chóc mà không hề bi luy.
"và đêm đêm, tâm hòn em tỏa sáng
những vì sao ngời chiếu lung linh..."
Rồi:
"đi qua khoảng trời em
vầng dương thao thức..."
Đó, cái chết cho một sự hồi sinh...chẳng có đau có thất bát gì, chẳng hề rên xiết...Mà sao vẫn làm người ta run lên vì xúc đông?
K nè, em đề nghị thầy khép lại "nỗi buồn riêng nhé", được không ạ. Cho bà con mai ăn món gì vui vui nhé. Đắm mãi chìm mãi săp ngạt rồi ạ...
Nhưng cũng thành thực cám ơn K. Người ta bớt buồn hơn khi không buồn một mình. Và khi có người buồn hơn mình, ta thấy ta...hạnh phúc.
Dự định mỗi tuầ một nhân vật. LTMD còn ngày mai nữa, giới thiệu mấy bản nhạc của Bà. Ka yên tâm, nhạc bà đậm chất thiền, nhẹ nhàng tươi vu, ko ray rút nữa . Cuồi đời, chắc bà đã ngộ ra nhiều điều ..
XóaTrong mấy bài trước có link đến mấy bài của Ngô Minh viết về LTMD đấy, ko biết Ka đọc ko.
Cuộc đời LTMD thật buồn. Tuổi thơ bị nghi kị xa lánh vì bố theo địch vào Nam, mẹ bị đấu tố trong CCRĐ vì bị nghi do địch cài lại do đã học hết tiểu học và từng bán hàng cho lính Pháp, ông nội thì bị qui thành phần địa chủ .. Với lí lịch ấy, tốt nghiệp cấp III xong ko được đi học tiếp, may được một số nhà văn mến tài, đưa vào làm việc ở Ty Văn hóa Quảng Bình .. (theo Wiki)
Lấy chồng - là nhà văn HPNT thì, đọc bàì Nỗi buồn của HPNT, đọc mấy bài thơ của bà .. chắc cũng có nhiều lúc ko suôn sẻ. Rồi HPNT bị bệnh, mười mấy năm qua làm chổ tựa cho ông, bận bịu lo toan đến mức tuyên bố từ giả thơ .. Nhưng rồi có lẻ để giải tỏa tâm sự, bà quay qua soạn nhạc ..
Số phận thật trớ trêu. trân trong một tâm hồn như vậy.
XóaLÂM THỊ MỸ DẠ
Trả lờiXóaCHO ANH TỰA VÀO EM
Cuộc đời em đơn thân đến nỗi
Chưa bao giờ em tựa vào anh
Và vì thế em âm thầm sống
Tựa vào chính mình trĩu nặng, đớn đau
.
Bao lời tiếng lấm lem bùn đất
Bao đêm trắng tơ giăng chóng mặt
Em tựa vào em - đơn độc quen rồi
Em tựa vào em - gắng vững giữa đời
.
Trên đôi vai bình yên
Mà bão dông nghiêng ngửa !
Em chênh vênh dối mặt chính mình
Nào ai biết, đến anh cũng chẳng biết
Em quằn mình như rễ dưới đất im
.
Đời bất chợt thác ghềnh ào trút xuống
Vùi lấp anh - cơn bạo bệnh kinh hoàng
Bạn bè anh rộng nhiều như trời bể
Vực anh lên cho anh lại lòng tin
.
Bàn tay nâng em thành bảo mẫu
Nước mắt lặn vào trong cho anh thấy nụ cười
Bệnh tật lo toan giấu vào đêm trắng
Giữa tháng ngày trĩu nặng
Em đứng thẳng người
Cho anh tựa vào em
Giờ mới biết bà buồn đến vậy là có lý do. Ngay cả khi lấy chồng rồi cũng vẫn cô đơn nhỉ, cho anh tựa vào em...Khi mà đàn bà sinh ra là để được tựa mạn thuyền...
Trả lờiXóaMấy hôm rồi chả dám đọc thêm về bà, thấy nó âm u đến kinh người. giờ không hiểu sao thấy mình lúc đó sến rượt. Đời mà. Đâu phải mọi con đường đều dẫn đến thành Roma.
Em đứng thẳng người
XóaCho anh tựa vào em....
can trường, quả cảm. Đôi vai em gánh cả bão giông.
Bài thơ...
XóaCuộc đời em đơn thân đến nỗi
Trả lờiXóaChưa bao giờ em tựa vào anh
Và vì thế em âm thầm sống
Tựa vào chính mình trĩu nặng, đớn đau
.
Cuộc đời LTMD trầm luân quá ...
Đọc bài của anh viết về Bà, bỗng chợt nhận ra đường đời quá rộng và cho đến tận giờ mình quá may mắn ... Cảm ơn anh !
.
Nhưng cũng đồng ý với TN, anh chuyển đề tài đi, buồn quá, sang Chuồn anh cũng hẳn 1 entry Buồn, sang anh cũng nguyên series !
Bài hát & bài thơ hay ... não cả lòng ! Hix ! :(