Thâm Tâm |
Thâm Tâm với Tống biệt hành, bi tráng, nhưng nhiều bi mà ít tráng, bế tắc
Đọc: Tống Biệt Hành
Thâm Tâm
Đưa người, ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thắm, không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong ?
Đưa người ta chỉ đưa người ấy
Một giã gia đình một dửng dưng...
- Li khách! Li khách! Con đường nhỏ
Chí nhớn chưa về bàn tay không
Thì không bao giờ nói trở lại!
Ba năm mẹ già cũng đừng mong!
Ta biết người buồn chiều hôm trước
Bây giờ mùa hạ sen nở nốt
Một chị, hai chị cũng như sen
Khuyên nốt em trai dòng lệ sót
Ta biết người buồn sáng hôm nay:
Giời chưa mùa thu, tươi lắm thay
Em nhỏ ngây thơ đôi mắt biếc
Gói tròn thương tiếc chiếc khăn tay...
Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực!
Mẹ thà coi như chiếc lá bay
Chị thà coi như là hạt bụi
Em thà coi như hơi rượu say...
(1940)
Tô Thùy Yên với Anh Hùng Tận, bi tráng mà ngậm ngùi, trăn trở ..
Anh Hùng Tận
Tô Thùy Yên
Dựng súng trường, cởi nón sắt
Đơn vị dừng quân trọn buổi chiều
Trọn buổi chiều, ta nhậu nhẹt
Mồi chẳng bao nhiêu, rượu rất nhiều
Đây ngã ba sông, làng sát nước
Xuồng ba lá đậu kế chân bàn
Trời mới tạnh mưa còn thấp ướt
Lục bình, mây mỏi chuyến lang thang
Mấy kẻ gặp nhau nào có hẹn
Nên gặp nhau không giấu nỗi mừng
Ta gạn dăm lời thơ tặng bạn
Dẫu từ lâu bỏ việc văn chương
Thiệt tình, tên bạn ta không nhớ
Nhưng mà trông mặt thấy quen quen
Hề chi, ta uống cho say đã
Nào có ra gì một cái tên...
Tới đây toàn những tay hào sĩ
Sống chết không làm thắt ruột gan
Cũng không ai nhắc gì thân thế
Có vợ con mà như độc thân
Bạn hỏi thăm ta cho có lệ
Cuộc đời binh nghiệp. Ta cười bung:
Còn mươi tháng nữa lên trung úy
Có thể ngày mai chửa biết chừng...
Mặt bạn, mặt ta còn trắng cả
Như mặt trời chiều mới tạnh mưa
Tiếng hò mời dzô, dzô tở mở
Muỗi thủy triều chừng cũng giạt ra
Phía phía rừng tràm xanh mịt mịt
Sông không bờ, trời cũng không chân
Người thuở trước tìm vàng khẩn đất
Tiêu xác thân, để lại oan hồn
Ngày nay, ta bạn đến đây nữa
Đất thì không khẩn, vàng không tìm...
Bạn nhủ ta: đừng hỏi khó
Uống mất ngon vì chuyện loạn tâm
Ta chắt cho nhau giọt rượu sót
Tưởng đời sót chút thiếu niên đây
Giờ cất quân, đưa tay bắt
Ước cõi âm còn gặp để say
Nguồn: Tô Thùy Yên, Thơ tuyển, Minesota, 1995
Nguyễn Bắc Sơn với Chiến Tranh Việt nam và tôi, bi tráng nhưng khinh bạc, bất cần
Chiến tranh Việt Nam và tôi
Nguyễn Bắc Sơn
Lòng suối cạn phơi một bầy đá cuội
Rừng giáp rừng gió thổi cỏ lông măng
Đoàn quân anh đi những bóng cọp vằn
Gân mắt đỏ lạnh như tiền sắc mặt
Bốn chuyến di hành một ngày mệt ngất
Dừng chân nơi đây nói chuyện tiếu lâm chơi
Hãy tựa gốc cây hãy ngắm mây trời …
Hãy tưởng tượng mình đang đi picnic
Kẻ thù ta ơi các ngài du kích
Hãy tránh xa ra đừng chơi bắn nhau
Hãy tránh xa ra ta xin tí điều
Lúc này đây ta không thèm đánh giặc
Thèm uống chai bia thèm châm điếu thuốc
Thèm ngọt ngào giọng hát em chim xanh
Kẻ thù ta ơi những đứa xâm mình
Ăn muối đá mà điên say chiến đấu
Ta vốn hiền khô ta là lính cậu
Đi hành quân rượu đế vẫn mang theo
Mang trong đầu những ý nghĩ trong veo
Xem cuộc chiến như tai trời ách nước
Ta bắn trúng ngươi vì ngươi bạc phước
Vì căn phần ngươi xui khiến đó thôi
Chiến tranh này cũng chỉ một trò chơi
Suy nghĩ làm chi cho lao tâm khổ trí
Lũ chúng ta sống một đời vô vị
Nên chọn rừng sâu núi cả đánh nhau
Mượn trời đất làm nơi đốt hỏa châu
Những cột khói giả rồng thiêng uốn khúc
Mang bom đạn chơi trò chơi pháo tết
Và máu xương làm phân bón rừng hoang
Nghe Đào Thúy ngâm lại Tây Tiến lần nữa, cái giọng thơ bi tráng mà hào sảng. Người ta qui kết ông là trí thưc tiểu tư sản chẳng sai tí nào. Đúng giọng chàng thư sinh đất kinh kì vừa bước ra khỏi trang sách với những câu thơ Đường diễm tuyệt Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu ..
Tây tiến
Quang Dũng
Sông Mã xa rồi Tây tiến ơi!
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi
Anh bạn dãi dầu không bước nữa
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Nhớ ôi Tây tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi
Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa
Kìa em xiêm áo tự bao giờ
Khèn lên man điệu nàng e ấp
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ
Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa
Tây tiến đoàn quân không mọc tóc
Quân xanh màu lá dữ oai hùm
Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm
Rải rác biên cương mồ viễn xứ
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh
Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành
Tây tiến người đi không hẹn ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Ai lên Tây tiến mùa xuân ấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.
Trừ Thâm Tâm, ba người còn lại đều từng là là những tráng sĩ cầm súng ra trận, mỗi người mỗi thời, mỗi người mỗi tâm trạng ..
Cuối cùng mời đọc bài thơ của Anh Ngọc viết tặng Nguyễn Bắc Sơn. bài lấy từ trang blog của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, với lời giới thiệu hai người từng là lính, Anh Ngọc là lính QĐNDVN, Nguyễn Bắc Sơn là lính VNCH ..
DẮT NHAU ĐẾN TRƯỚC ÔNG TRỜI
Anh Ngọc
Đùa tặng thi sĩ Nguyễn Bắc Sơn (Phan Thiết)
Hai thằng trai trẻ ngày xưa
Tranh nhau ta thắng địch thua một thời
Giáo gươm một trận tơi bời
Rồi ra ai biết ai người thắng thua
Bây giờ hai lão già nua
Bạc đầu ngoảnh lại trò đùa mà thôi
Ta già, địch cũng già rồi
Dắt nhau đến trước ông Trời phân bua
Trời cười đã biết hay chưa
Thắng thua thì cũng đều thua ông Trời.
Tàn đông Nhâm Thìn, 2012.
Em thích tống biệt hành đù là bi hay tráng. Thích hình ảnh bến sông con đò, hoàng hôn....Nghe như có sóng....
Trả lờiXóaEm chả thấy buồn.Chỉ thấy bức tranh chia ly nó quá đậm nét và cám ơn về điều đó.
Thì đấy là bài thơ hay mà
XóaGiọng thơ ông nhiều bi mà ít tráng. Nói cho đúng là giọng bi phẩn. Vì cái thời của ông thế. Thấy bức xúc vì bế tắc, mơ được như tráng sĩ tuốt gươm ra trận làm một cuộc đổi đời .. nhưng bất lực, ngồi mơ suông .. Hình ảnh đẹp nhưng mơ hồ như ẩn sau màn sương .. vì chỉ là trong trí tưởng.
Em chả để ý đến tính dân tộc, tính lịch sử, tính Đảng trong thơ. Em chỉ để ý đến tính mỹ cảm của chính....em! :D
Xóa"...nhiều bi mà ít tráng..."
Trả lờiXóaphuc anh luon...
:d em cũng cảm nhận như thế hả
Xóa