tranh mực tàu Phuong Bình |
bản nhạc Phan Huỳnh Điểu phổ thơ Nông Quốc Chấn
đọc thơ
Nhớ
... Đèn thương nhớ ai
Mà đèn không tắt...
(Ca dao)
Con suối nhớ ai
Róc rách róc rách
Đêm đêm ngày ngày
Nhắc thầm không trách.
Con chim nhớ ai
Bay đi bay lại
Mây chiều nắng mai
Xa xôi không ngại.
Cái nón nhớ ai
Dầm mưa dãi nắng
Đi trên đường dài
Không quên lời dặn
Chiếc khăn nhớ ai
Bời bời trong óc
Chỉ màu không phai
Trùm lên mái tóc.
Chiếc cày nhớ ai
Sáng chiều xới đất
Con trâu chiếc vai
Hẹn mùa lúa tốt.
Chiếc quạt nhớ ai
Bay như cánh bướm
Gió thoảng bên người
Lòng thêm mát đượm.
Ngọn đèn nhớ ai
Suốt đêm không ngủ
Như mắt canh trời
Bừng bừng tia lửa.
Ai nhớ cứ nhớ
Ai đi cứ đi
Chiến trường súng nổ
Thắng giặc, lại về!
Nông Quốc Chấn
Trên mạng còn lưu truyền khá rộng rãi bài thơ sau ko thấy ghi tác giả, có lẻ ai đấy đọc bài thơ của NQC nhớ chừng chừng rồi cải biên
Nhớ
Dòng suối nhớ ai?
Róc rách róc rách
Chảy suốt năm dài
Chỉ chờ không trách!
Cỏ cây nhớ ai?
Trụi trơ cành lá
Suốt cả đông dài
Chỉ chờ không trách!
Hoa lá nhớ ai?
Toả ngát hương đồng
Đêm ngày mời gọi
Chỉ chờ không trách!
Còn em nhớ ai?
Chẳng thấy nói cười
Tình sao hững hờ
Không chờ chỉ trách ..
Nhớ xưa nay là chủ đề lớn của thi ca. Bởi "thi ca" về sữa cô gái Hà Lan hay về sinh đẻ có kế hoạch, về mừng thọ cụ ông cụ bà cũng có .. nhưng phần lớn thi ca vẫn là dành cho tình yêu, chính xác là những tình yêu chia xa .. chứ tình mà gặp nhau rồi lấy nhau rồi lẩn quẩn với nhau cả nagỳ thì hết chuyện, thậm chí .. sinh chuyện. Chia xa mới có buồn, nhớ .. Và dù biết nhớ gửi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn) thì các nhà thơ cũng mặc kệ, cứ gởi nỗi lòng vào thơ. Khi thì kín đáo
Sầu đong càng lắc càng đầy
Ba thu dồn lại một ngày dài ghê (Kiều)
Khi thì rõ rệt
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần...
Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế?
(Ngập Ngừng - Hồ Dzếnh)
Xa xôi ai nhớ mà thương nhớ
Mà nhớ mà thương đến thế này
(Trời mưa ở Huế - Nguyễn Bính)
Đôi câu xen vào một bài ko đủ đô, thì viết nguyên một bài dài
đọc thơ: Nhớ
Nguyễn Bính
Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ
Em thử quay xem được mấy vòng
Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ
Em thử lào xem được mấy thưng!
Anh ơi! Em nhớ em không nói
Nhớ cứ đầy lên cứ rối lên
Từ đấy về đây xa quá đỗi
Đường đi bằng ngựa hay bằng thuyền?
Gieo thoi gieo thoi lại gieo thoi
Nhớ nhớ mong mong mãi mãi rồi
Thoi ạ làm sao thoi lại cứ
Đi về giăng mắc để trêu tôi?
Hôm qua chim khách đậu trên cành
Kêu mãi làm em cứ tưởng anh
Nội nhật hôm qua về tới bến
Ai ngờ chim khách cũng không linh!
Anh bốn mùa hoa em một bề
Anh muôn quán trọ, em thâm khuê
May còn được hơn ai sương phụ
Là nhớ người đi có thể về.
Nhà thơ xe ôm Tạ Văn Sỹ không nói nhiều
Nhớ
Nửa muốn dạo vòng nửa lại ngồi yên
Giống như kẻ đi thuyền trên biển sóng
Đứng chỗ nào cũng cứ thấy chao nghiêng.
Chỉ bốn câu nhưng diễn đạt hết cái day dứt chao đảo ngồi đứng không yên của một người đang nhớ ..
Nhớ, chữ gọi là Tương Tư. Cũng lại Nguyễn Bính - chẳng thế mà nhà văn Vũ Bằng gọi Nguyễn Bính là nhà thi sĩ suốt đời mắc bệnh tương tư. Mời nghe Vũ Kim Dung ngâm
đọc thơ
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
Một người chín nhớ mười mong một người.
Gió mưa là bệnh của trời,
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.
Hai thôn chung lại một làng,
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
Ngày qua ngày lại qua ngày,
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.
Bảo rằng cách trở đò giang,
Không sang là chẳng đường sang đã đành.
Nhưng đây cách một đầu đình,
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi...
Tương tư thức mấy đêm rồi,
Biết cho ai, biết ai người biết cho?
Bao giờ bến mới gặp đò?
Hoa khuê các, bướm giang hồ gặp nhau?
Nhà em có một giàn trầu,
Nhà anh có một hàng cau liên phòng.
Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,
Cau thôn Đoài nhớ trầu không thôn nào
Nguyên Sa cũng có một bài cùng tên Tương tư
đọc thơ
Tôi đã gặp em từ bao giờ
Kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
Kể từ gió thổi trong vừng tóc
Hay lúc thu về cánh nhạn kia?
Có phải em mang trên áo bay
Hai phần gió thổi, một phần mây
Hay là em gói mây trong áo
Rồi thở cho làn áo trắng bay?
Có phải mùa xuân sắp sửa về
Hay là gió lạnh lúc đêm khuya
Hay là em chọn sai màu áo
Để nắng thu vàng giữa lối đi?
Có phải rằng tôi chưa được quen
Làm sao buổi sáng đợi chờ em
Hay từng hơi thở là âm nhạc
Đàn xuống cung trầm, mắt nhớ thương
Buổi tối tôi ngồi nghe sao khuya
Đi vể bằng những ngón chân thưa
Và nghe em ghé vào giấc mộng
Vành nón nghiêng buồn trong gió đưa
Tôi không biết rằng lạ hay quen
Chỉ biết em mang theo nghê thường
Cho nên cặp mắt mờ hư ảo
Cả bốn chân trời chỉ có em
Bài này có mấy người phổ nhạc, nhưng thôi, hôm nay giới hạn, chỉ dành cho mấy bản nhạc mà nhan đề chỉ mỗi một chữ Nhớ. Có khoảng vài chục bản nhạc như thế, sau đây cũng chỉ giới thiệu vài bài.
Nhớ - nhạc Lê Trạch Lựu - Tâm Hảo trình bày
Lê Trạch Lựu được biết nhiều hơn với Em Tôi. Nghe lại bản nhạc nổi tiếng này với tiếng hát của tài tử Ngọc Bảo.
Tiếp tục Nhớ với Trịnh Nam Sơn và Ngọc Lan
Nhớ với Châu Kỳ
Như Quỳnh xinh đep, nhưng hát sai lời (ở phút 2:54)
Trăm năm... bến nhớ con đò cũ
Biết Tấm rồi đây có nhớ tầm
tranh Thái Tuấn |
Biết Tấn rồi đây có nhớ Tần
Tấn Tần ở đây là nhắc đến điển tích duyên Tần Tần .. Trong bản nhạc mỗi câu gợi lại một điển tích nào đó
Bạch mã bên thành nhớ trạng nguyên
Kiều Nguyệt Nga nhớ Lục Vân Tiên
Mỵ Nương nhớ sáo Trương Chi lắm
kể ra cũng hơi làm khó cho một ít bạn .. nhưng hiểu mơ hồ, thậm chí ko hiểu hết các điển tích thì cũng chẳng sao, tất cả ý nghĩa bản nhạc dồn lại chỉ ở một câu kết
Trăng nhớ hoàng hôn ... anh nhớ em
Ông Nguyên Sa nhớ "được" nhất. Em thấy nhẹ nhàng.
Trả lờiXóaNhớ, đơn giản chỉ là nhớ ai bổi hổi bồi hồi, sao lại phải lôi điển tích điển cố để nhét vào thơ nhỉ?
thì cũng như gà, đâu chỉ cứ mỗi món xé phay ? Tùy tạng người, và nhờ vậy mới tạo nên sự phong phú trong cách diễn đạt ..
XóaBài của Châu Kỳ nếu em quen biết hết các điển tích được sử dụng thì thấy nó rất lí thú, vì mỗi điển tích gợi nhớ bao nhiêu điều ..
Em thì, mỗi nhớ nhung thôi đã hết đời... còn đâu mà ngồi nhớ chuyện của người ta.
XóaMà có ai nhớ người yêu như Tôn Tẩn nhớ Bàn Quyên không nhỉ? Hihi... có tuồng cải lương lúc nhỏ em nghe, đoạn đó cũng hơi hài hài, hát như vậy.
Có thể lắm chứ. Tôn Tẩn nhớ Bàng Quyên vì tuy là kẻ thù nhưng có Bàng Quyên mới có Tôn Tẩn, không thì có lẻ người đời cũng chả biết Tôn Tẩn là ai .. Cũng như ánh sáng nhớ bóng tối, kẻ cắp nhớ bà già ..
XóaNghe bản nhạc Nhớ của Châu Kỳ anh hình dung một anh chàng đang nhớ người yêu quay quắt, ngồi nghĩ lẩn thẩn cho quên đời .. Những câu chuyện mà điển tích gợi lại kia chỉ như cách để anh ta quên đi nỗi nhớ .. Nhưng rồi cũng chả quên được ..
trăng nhớ hoàng hôn .. anh nhớ em
Câu cuối nghe ra...
XóaHaiza... em cũng nhớ anh!
Hehe, chọc anh cho anh ngủ khỏe.
G9!
:d. tks, U2
XóaHù đại ca cái nè:
Trả lờiXóahttp://www.stadt-boehlen.de/assets/images/August13/halloween.jpg
:d. Chúc em hôm nay có việc làm :))
XóaWow ! Đại ca mình đang nhớ ... TamAnh đây mờ ...
Trả lờiXóaHi hi !
Anh thời sự chút đi ! Hum nay Halloween đó ! Mơ màng hoài !
Halloween đáng ... nhớ nha anh !
http://www.unique-babyshower-gifts.com/images/halloween-shower-cakes-2.jpg
hì, cái này ăn được ko ? :))
XóaAnh để bài này lâu lâu một tí cho nỗi nhớ dài ra thêm.
Trả lờiXóaHihi...
ui zoi, anh đang muốn cắt cho ngắn bớt này em, dài quá chả biết bỏ đâu cho hết B-)
Xóa