Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Bính. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Bính. Hiển thị tất cả bài đăng

26/10/22

Ngâm thơ Nguyễn Bính



00:00:00 1. Tiếng Thơ Đêm Khuya Đài Tiếng Nói Việt Nam Dễ Ngủ Nhất VOV
00:00:57 2. Người hàng xóm (Nguyễn Bính) - NSND Thúy Mùi 
00:08:23 3. Mưa xuân (Nguyễn Bính) - Vũ Kim Dung 
00:11:22 4. Tương tư (Nguyễn Bính) - Vũ Kim Dung 
00:14:14 5. Chờ nhau(Lẳng lơ) Nguyễn Bính - NSND Thúy Mùi 
00:15:39 6. Cô lái đò (Nguyễn Bính) - NSND Thúy Mùi
00:18:29 7. Không đề (Nguyễn Bính) - NSND Thúy Mùi 
00:19:27 8. Mùa xuân xanh (Nguyễn Bính) - Phương Hà 
00:20:46 9. Tương tư (Nguyễn Bính) - NSND Thúy Mùi 
00:24:25 10. Mưa xuân (Nguyễn Bính) - NSND Thúy Mùi 
00:30:37 11. Người hàng xóm (Nguyễn Bính) - Lệ Quyên




2/3/15

Nhạc sĩ Đức Quỳnh . Trả lại anh


Bài thơ Thoi Tơ in trong tập Lỡ Bước Sang Ngang của Nguyễn Bính

Em lo gì trời gió,
Em sợ gì trời mưa,
Em buồn gì mùa hạ,
Em tiếc gì mùa thu.

Em cứ yêu đời đi!
Yêu đời như thưở nhỏ.
Rồi để anh làm thơ
Và để em dệt lụa.

Lụa dệt xong may áo,
Áo anh và áo em.
May áo nếu lụa thiếu,
Xe tơ em dệt thêm.

Thơ làm xong anh đọc.
Bên anh em lắng nghe.
Và để lòng thổn thức,
Theo vần âu yếm kia.

Mộng đẹp theo ngày tháng,
Đi êm đềm như mơ.
Khác nào trên khung cửi,
Qua lại chiếc thoi tơ …


Đức Quỳnh phổ nhạc bài thơ thành ca khúc cùng tên năm 1950, ca sĩ Mộc Lan thu âm lần đầu năm 1952. Tính thứ tự thì đây là bài thơ thứ ba của Nguyễn Bính được phổ nhạc - sau Cô Hái Mơ (Phạm Duy, 1942) và Cô Lái Đò (Nguyễn Đình Phúc, 1944).

27/2/15

Lỡ Bước Sang Ngang


Hình: facebook Nhã Nam
Lỡ Bước Sang Ngang được in lần đầu trên tờ Tiểu Thuyết Thứ Năm năm 1939, sau được in trong tập thơ đầu của ông, cùng tựa Lỡ Bước Sang Ngang, Lê Cường xb 1940. Bài thơ rất dài, gồm 3 đoạn, tổng cộng 110 câu lục bát. Nội dung là tâm sự của một cô gái vì hoàn cảnh thế nào đó, phải đi lấy chồng, bỏ lại mối tình đầu. Trong bản in trên tờ Tiểu Thuyết Thứ Năm hay trong tập Lỡ Bước Sang Ngang in lần đầu đều có ghi Tặng (Gửi ?) chị Trúc. Chị Trúc được Nguyễn Bính nhắc đến trong nhiều bài thơ, nhưng nguyên mẫu là ai thì có nhiều thuyết, thuyết nào cũng từ những người rất thân cận với ông đưa ra, chả biết ai đúng. Người thì bảo đó là vợ người anh ruột ông, nhà viết kịch Trúc Đường. Người lại bảo đó là một thiếu phụ đã có chồng, thầm yêu Trúc Đường, và từng bỏ chồng ở với Trúc Đường 110 ngày, đúng bằng số câu của bài thơ Nguyễn Bính viết để tặng họ kỷ niệm thời gian sống bên nhau.

Bài thơ được mọi người thuộc đủ tầng lớp, từ bình dân đến trí thức, say mê; cả những phụ nữ chốn thôn quê ko biết chữ cũng thuộc lòng, dùng ru con. Cả Lê Duẩn cũng thường nhờ người đọc cho nghe để quên nhọc mệt (là nói theo bài báo này). Sau bài thơ đang báo, Nguyễn Bính nổi danh khắp nơi

26/2/15

Cô hái mơ


Mùa hội chùa Hương cũng là mùa mơ. Theo anh gúc, ở Việt Nam mơ mọc nhều nơi, nhưng mơ Hương Sơn được cho là thơm ngon nhất. Ở đây đầu tháng giêng, tức đầu mùa hội, mơ ra hoa. Đến tháng ba, hội vãn, cũng là quả mơ ươm vàng. Có lẽ xưa nhà thơ Nguyễn Bính trong một dịp đi hội chùa Hương, rồi lang thang trong rừng mai, tình cờ gặp cô hái mơ ? Nghe Hồng Vân và Bảo Cường ngâm bài thơ Cô Hái Mơ của ông


Những bài thơ của Nguyễn Bính được phổ nhạc


Theo vi.wikipedia (10h 26/2/2015), các bài thơ của Nguyễn Bính được phổ nhạc có

1. Tiểu đoàn 307 được Nguyễn Hữu Trí phổ nhạc.
2. Người hàng xóm được Anh Bằng phổ thành ca khúc Bướm Trắng
3. Cô hái mơ được Phạm Duy phổ nhạc
4. Lỡ bước sang ngang được Song Ngọc phổ nhạc
5. Nhạc xuân được Đức Quỳnh phổ nhạc.
6. Thời trước đượcVăn Phụng phổ nhạc thành bài Trăng sáng vườn chè.
7. Ghen được Trọng Khương phổ nhạc.
8. Gái xuân được Từ Vũ phổ nhạc.
9. Cô lái đò được Nguyễn Đình Phúc phổ nhạc.
10. Chân quê được Minh Quang phổ nhạc.
11. Nụ tầm xuân được Phạm Duy phổ nhạc
12. Mưa xuân được Huy Thục phổ nhạc

Danh sách trên còn thiếu, ít nhất 2 bài

- Bài thơ Thoi Tơ trong tập Lỡ Bước Sang Ngang đã được nhạc sĩ Đức Quỳnh phổ nhạc từ 1950, Mộc Lan thu âm từ 1952, sau này khá nhiều ca sĩ hát lại: Thanh Lan, Hồng Nhung, .. .

- Bài thơ Người Con Gái Ở Lầu Hoa được nhạc sĩ Anh Bằng phổ nhạc, nhan đề Chuyện Tình Hoa Mai

Đấy là chưa kể một số bài thơ khác do một số nhạc sĩ chưa ai biết tên phổ nhạc,

Bản Tiểu Đoàn 307 do Nguyễn Hữu trí dựa trên ý bài thơ Cửu Long Giang của Nguyễn Bính để viết lời, Nguyễn Bính ko có bài thơ nào mang tên Tiểu đoàn 307.

Ngoài ra, mỗi bài thơ Wiki chỉ giới thiệu một bản phổ nhạc. Thật ra có một số bài thơ có nhiều hơn một bản phổ. Ví dụ bài thơ Cô Hái Mơ cho đến nay có ít nhất 5 người phổ nhạc, chứ không chỉ mỗi Phạm Duy như liệt kê trên.

Bài viết của Thy Nga sau đây, được phát thành 2 kì trên RFA hồi tháng 2/2009, còn thiếu sót hơn. Nhưng kệ, đang nghỉ Tết, nghe bả nói chuyện, rồi nghe Hồng Vân ngâm thơ, Vũ Khanh, Như Quỳnh ca hát cho vui.

Những ca khúc phổ thơ Nguyễn Bính
Thy Nga



Hình: chungta.com
Viết về Nguyễn Bính thì có lẽ, cả cuốn sách cũng chưa đề cập hết những khía cạnh trong thơ và đời ông. Nguyễn Bính đã khuất, ông ra đi một cách đột ngột ngày 20 tháng Giêng năm 1966 nhằm 29 Tết, ngày cuối cùng của năm Ất Tỵ. 48 năm cuộc đời không nhiều, tuy nhiên Nguyễn Bính đã sống hết mình, yêu hết mình. Khối tình lớn nhất, ông dành cho thi ca và thôn làng qua những bài thơ mang mang hồn quê

Yêu hết mình, thì như Nguyễn Bính bày tỏ bằng lời thơ, người đọc có thể thấy là ông đem lòng yêu rất nhiều. Có khi chỉ là tình cảm mông lung với cô hàng xóm, có khi là thầm yêu trộm nhớ nhưng không kém đắm say.

Sống lang bạt, ông trải qua đủ hương vị cuộc đời, cùng với lắm mối tình. Ký vào giấy tờ thì có 2 cuộc hôn nhân trong Nam, và 2 hôn nhân ở miền Bắc.

Thơ Nguyễn Bính có duyên với âm nhạc, khá nhiều nhạc sĩ đã phổ thơ ông, điều này chỉ có với rất ít nhà thơ. Do đó, Thy Nga soạn thành chương trình thi ca, để chia sẻ với quý thính giả.

Nguyễn Bính chào đời tại làng Thiện Vịnh, Nam Định. Mới ba tháng thì mẹ từ trần. Cha làm nghề dạy học vì thế, Bính học tại nhà. Rồi cha bước đi bước nữa, Bính được các bác mang về nuôi dưỡng. Với tài thiên phú về thơ, Nguyễn Bính khi mới 13 tuổi, đã chiếm giải nhất trong một cuộc thi hát trống quân đầu xuân. Theo tài liệu thì hôm ấy, Bính gà thơ cho bên nam đối đáp với bên nữ, và thắng dù rằng người gà thơ cho bên kia là một cụ bảy chục tuổi.

Năm 14 tuổi, Bính rời làng nơi chôn nhau cắt rốn, theo người anh qua nhiều vùng quê. Bước đường kế tiếp là theo bạn lên mạn ngược kiếm sống; sau đó, thì đến Hà thành.

Nguyễn Bính bắt đầu được chú ý đến là vào năm 1936 với bài thơ “Cô hái mơ” đăng trên tuần báo “Tiểu thuyết thứ Năm”. Nhạc sĩ Phạm Duy ghi là đi vào âm nhạc với bài thơ này, phổ thành ca khúc vào năm 42.

Năm 1937, Nguyễn Bính được nhóm “Tự lực Văn đoàn” trao giải khuyến khích về tập thơ “Tâm hồn tôi”.

Từ tập thơ “Lỡ bước sang ngang” thì tên tuổi Nguyễn Bính mới thật sự nổi tiếng.

Ở nước ta thời đó, nữ giới không được có ý kiến gì cho hôn nhân của mình. Nguyễn Bính cảm thông với tình cảnh ấy để viết lên những câu thơ bi thiết như trong bài “Lỡ bước sang ngang”. Về sau, chính bài này gắn liền với tên tuổi Nguyễn Bính trong sự nghiệp gồm cả ngàn bài thơ và các thể loại khác như chèo, truyện thơ, kịch thơ, …

Thời gian ấy, có phong trào thơ mới với ảnh hưởng của thơ Pháp, nhưng Nguyễn Bính quyết gắn bó với thể thơ bảy chữ, hay lục bát, chan chứa tình dân tộc. Ông đưa ra bài “Chân quê” như một tuyên ngôn.

Hoa chanh nở giữa vườn chanh
Thày u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua, em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều


Lời thơ Nguyễn Bính mang vần điệu như ca dao, và gần gũi với nếp sống bình dị của thôn làng.

Nguyễn Bính viết một cách dễ dàng, và người nghe, dù là dân quê, cũng dễ nhớ, dễ thuộc thơ ông.

Qua bài thơ này, Nguyễn Bính nói lên ý chí giữ gìn thể thơ truyền thống dân tộc, giữa lúc nhiều người ham thích thể thơ Tây phương, hoặc làm thơ phá cách. Tuy vậy, không phải là Nguyễn Bính không có tư tưởng mới. Thời đó, đã mấy người dám diễn tả những tình cảm thầm kín của mình, như ông? Hay nói lên tâm tư của cô gái mới lớn qua những câu thơ bạo dạn như trong bài “Gái xuân”?

Lòng xuân lơ đãng, má xuân hồng
Cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng
Đôi tám xuân đi trên mái tóc
Đêm xuân, cô ngủ có buồn không?


và như bài thơ tựa là “Thời trước”, Nguyễn Bính diễn tả nỗi lòng người vợ trẻ khuyên chồng gắng học để mai này vinh hiển, nở mày nở mặt với xóm làng. Văn Phụng phổ thành ca khúc “Trăng sáng vườn chè” Xuân Sơn hát sau đây

Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa
Anh chưa thi đỗ thì chưa động phòng …
Đêm nay mới thật là đêm
Ai đem trăng giải lên trên vườn chè


thêm nữa, Nguyễn Bính có bài thơ độc đáo tựa đề là “Ghen”. Độc đáo vì đến nay, tức là đã hơn nửa thế kỷ, chưa nhà thơ Việt Nam nào diễn tả sự ghen tuông một cách tài tình tới như vậy.

Các năm đầu thập niên 1940, Nguyễn Bính nhiều lần lang bạt vào miền Nam, đó là thời gian có các bài “Hành phương Nam”, “Tặng Kiên Giang”, “Từ độ về đây”, …

Từ độ về đây, sống rất nghèo
Bạn bè chỉ có gió trăng theo
Những thằng bất nghĩa xin đừng tới
Hãy để thềm ta xanh sắc rêu


Năm 1947, Nguyễn Bính tham gia kháng chiến chống Pháp.

Năm 1955 thì tập kết về Bắc. Sau khi đã ở trong Nam 13 năm, miền đất thịnh vượng, dân tình cởi mở; nay trở lại Bắc, ông thấy xã hội miền Bắc khác nhiều! Điều này, Nguyễn Bính ghi lại trong bài thơ “Tỉnh giấc chiêm bao” mà tới nay, vẫn chưa được phép xuất hiện trong các tập thơ của ông.

“…thư rằng: “Thôi nhé đôi ta
Tình sao không phụ mà ra phụ tình
Duyên nhau đã dựng Trường đình
Mẹ em đã xé tan tành gối thêu …”
Sắc hương muôn nẻo tuôn trào
Tiếc mà chi giấc chiêm bao một mình


Ở Hà Nội, Nguyễn Bính được bố trí phục vụ trong Hội Nhà Văn. Qua năm sau, ông lập ra báo “Trăm hoa”.

Cũng như các văn nghệ sĩ sống dưới chế độ, Nguyễn Bính phải viết theo mục tiêu chỉ định vì vậy, có các bài xem như lắp ráp những từ ngữ vào cho đủ, và chẳng khác nào bài vè.

Thế nhưng, lại có một số bài mà chính quyền cho rằng Nguyễn Bính “còn mang tính mơ hồ trong lập trường tư tưởng”.

Báo Trăm Hoa xuất bản được 15 kỳ thì không kham nổi chi phí, phải ngừng. Sau đó, Nguyễn Bính có mấy bài thơ viết về những oan khuất, tàn tệ trong cuộc cải cách ruộng đất.

Đến năm 1958 thì ông phải chuyển về tỉnh nhà Nam Định, làm việc tại Ty Văn Hoá Thông Tin dưới sự kềm kẹp của Trưởng Ty và quan chức địa phương. Nguyễn Bính chịu sự gò ép như vậy, tới khi qua đời (năm 1966).

34 năm sau đó, tức là vào năm 2000 thì Nguyễn Bính được Nhà nước xét lại, và truy tặng giải thưởng Hồ-Chí-Minh về Văn học Nghệ thuật.

“… Vắng bóng cô em từ dạo ấy
Để buồn cho những khách sang sông


Chương trình về nhà thơ Nguyễn Bính kết thúc nơi đây.

Thy Nga tạm biệt quý thính giả.

nguồn: RFA, file audio: giadinhhoangtrong



25/2/15

Chuyện tình hoa mai


Tối mồng 7 tết, cây mai cạnh hồ sen bông vẫn vàng rực. Cây này bông to, có 10 cánh xếp thành 2 lớp rất đẹp



Ngắm mai, nghe luôn Chuyện Tình Hoa Mai cho đủ bộ


(video cũ bị block, update 10/8/16)

Bản nhạc Anh Bằng phổ bài thơ của Nguyễn Bính.

23/2/15

Chân Quê


Bài thơ Chân Quê in trong tập Tâm Hồn Tôi (1940) là một trong những bài thơ nổi tiếng của Nguyễn Bính, được nhiều người xem như một dạng "tuyên ngôn thơ" của ông. Trước đây đã từng giới thiệu bài thơ này, và hai bản nhạc phổ bài thơ của Trung Đức và Song Ngọc. Hôm nay nghe Thu Hiền trình bày bản do Minh Ngọc phổ



Đọc lại bài thơ, rồi nghe ngâm bài thơ.

20/2/15

Gái xuân . Nguyễn Bính . Từ Vũ


nhà thơ Nguyễn Bính
(1918 - 1966)
(ảnh: vi.wikipedia)
Nguyễn Bính tên thật Nguyễn Trọng Bính, sinh ngày 13/2/1918, tức mồng 3 Tết mậu Ngọ tại Vụ Bản, Nam Định. Mới được 3 tháng thì mẹ mất, rồi bố tục huyền, ông và 2 người anh dược bà dì đem về nuôi. Về sau người anh cả đổ Thành chung, đi dạy tư tại Hà Đông thì đem ông theo. Người anh này về sau là nhà văn Trúc Đường.

Nguyễn Bính ít được học hành, nhưng có năng khiếu nổi tiếng thơ văn ở quê nhà từ hồi 13 tuổi. Năm 1937 được giải khuyến khích thơ của Tự Lực Văn Đoàn với tập thơ Tâm Hồn Tôi.

Năm 1940 ông đi giang hồ, lang thang đến tận Rạch Giá, rồi tham gia kháng chiến chống Pháp tại Nam Bộ, nổi tiếng với bài thơ Cửu Long Giang được Nguyễn Hữu Trí lấy ý phổ thành bản nhạc Tiểu đoàn 307 nổi tiếng một thời. Thời gian này ông lấy lần lượt 2 người đàn bà và có với mỗi người một con gái. Năm 1954 ông tập kết ra bắc, công tác tại Nhà xuất bản Văn nghệ, sau đó ông làm chủ bút báo Trăm hoa. Dính vụ Nhân văn, ông bị đưa về làm việc tại Hội văn nghệ Việt Nam, Ty văn hóa thông tin Nam Hà.

Sau khi trở lại Bắc, ông lấy thêm 2 người vợ nữa. Ông mất ngày 20/1/1966, nhằm ngày 29 Tết - ngày cuối cùng của năm Ất Tỵ, ở nhà một người bạn, hưởng dương 48 tuổi.

Một số tác phẩm: Lỡ Bước Sang Ngang (1940), Tâm Hồn Tôi (1940), Hương Cố Nhân (1941), Mây Tần (1942), Người Con Gái Ở Lầu Hoa (1942), Tình Nghĩa Đôi Ta (1960), Tuyển Tập Nguyễn Bính (1984); kịch thơ Bóng Giai Nhân (1942); truyện thơ Truyện Tỳ Bà (1944) ...

19/2/15

Mưa xuân


Lâu lắm rồi mới có cái Tết trời đẹp như năm nay. Sáng mồng một trời nắng nhẹ, mát mẻ. Đến nửa chiều trời đổ mưa. Nếu so với tiêu chuẩn mưa xuân lất phất bay ,, quen nghe trong thơ văn thì còn xa .. Mưa chỉ khoảng 10 phut, nhưng đủ làm rụng hết mấy cây mai đang trổ bông, gãy mấy cành cúc đại đóa hoa vàng chóe trong chậu chưng trước tam cấp nhà. Dù sao cũng hơn nhiều năm trước, mồng một Tết trời nắng chang chang ,, Và cơn mưa cũng làm nhớ đến Mưa Xuân


4/8/14

Trăng sáng vườn chè . Thời trước


Tiếp tục nghe nhạc Văn Phụng phổ thơ

Ngoài Hôn Nhau lần Cuối, một bài thơ khác của Nguyễn Bính cũng được Văn Phụng phổ nhạc dưới tựa Trăng Sáng Vườn Chè.



Bài thơ Nguyễn Bính vốn có tựa Thời trước. Mời nghe bài thơ qua giọng ngâm Kim Lệ, giao duyên với bản nhạc của Văn Phụng do Hồng Vân thể hiện.



Click đọc nguyên tác bài thơ

Sáng giăng chia nửa vườn chè
Một gian nho nhỏ đi về có nhau
Vì tằm tôi phải chạy dâu
Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay
Chồng tôi thi đỗ khoa này
Bõ công đèn sách từ ngày lấy tôi
Kẻo không rồi chúng bạn cười
Rằng tôi nhan sắc cho người say sưa
Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa
"Anh chưa thi đỗ thì chưa động phòng"

Một quan là sáu trăm đồng
Chắt chiu tháng tháng cho chồng đi thi
Chồng tôi cưỡi ngựa vinh qui
Hai bên có lính hầu đi dẹp đàng
Tôi ra đón tận gốc bàng
Chồng tôi xuống ngựa cả làng ra xem

Đêm nay mới thật là đêm
Ai đem trăng sáng giãi lên vườn chè


1936

Nguồn: Tuyển tập Nguyễn Bính, Nxb Văn học, 1986
(lấy lại từ thivien.net)


3/8/14

Hôn Nhau Lần Cuối . Văn Phụng


Nhạc sĩ Văn Phụng để lại khoảng 60 nhạc phẩm, trong đó có mấy bài phổ thơ

1. Bài thơ Các anh đi của Hoàng Trung Thông được phổ nhạc thành Bao Giờ Anh Trở Lại



Click đọc nguyên tác bài thơ

Các anh đi
Ngày ấy đã lâu rồi
Xóm làng tôi còn nhớ mãi
Các anh đi
Bao giờ trở lại
Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ mong
Làng tôi nghèo
Nho nhỏ bên sông
Gió bấc lạnh lùng
Thổi vào mái rạ
Làng tôi nghèo
Gió mưa tơi tả
Trai gái trong làng vất vả ngược xuôi
Các anh về mái ấm nhà vui
Tiếng hát câu cười
Rộn ràng xóm nhỏ
Các anh về tưng bừng trước ngõ
Lớp đàn em hớn hở theo sau
Mẹ già bịn rịn áo nâu
Vui đàn con nhỏ rừng sâu mới về
Từ lưng đèo
Dốc núi mù che
Các anh về
Xôn xao làng tôi bé nhỏ
Nhà lá đơn sơ
Nhưng tấm lòng rộng mở
Nồi cơm nấu dở
Bát nước chè xanh
Ngồi vui kể chuyện tâm tình bên nhau
Anh giờ đánh giặc nơi đâu
Chiềng Vàng, Vụ Bản, hay vào Trị Thiên
Làng tôi thắng lợi vụ chiêm
Lúa thêm xanh ngọn, khoai lên thắm vồng
Giảm tô hai vụ vừa xong
Đêm đêm ánh đuốc dân công rực đường
Dẫu rằng núi gió đèo sương
So anh máu nhuộm chiến trường thấm chi

Bấm tay tính buổi anh đi
Mẹ thường vẫn nhắc: biết khi nào về ?
Lúa xanh xanh ngắt chân đê
Anh đi là để giữ quê quán mình
Cây đa, bến nước, sân đình
Lời thề nhớ buổi mít tinh lên đường
Hoa cau thơm ngát đầu nương
Anh đi là giữ tình thương dạt dào

Các anh đi
Khi nào trở lại
Xóm làng tôi
Trai gái vẫn chờ mong
Chờ mong chiến dịch thành công
Xác thù chất núi bên sông đỏ cờ
Anh đi chín đợi mười chờ
Tin thường thắng trận, bao giờ về anh ?

2. Bài thơ Hôn Nhau Lần Cuối thơ Nguyễn Bính, Văn Phụng phổ nhạc, giữ nguyên tựa



Click đọc nguyên tác bài thơ

The Kiss (1892) by Lautrec
Cầm tay, anh khẽ nói:
Khóc lóc mà làm chi ?
Hôn nhau một lần cuối,
Em về đi, anh đi.

Rồi một, hai, ba năm,
Danh thành anh trở lại.
Với em, anh chăn tằm,
Với em, anh dệt vải.

Ta sẽ là vợ chồng.
Sẽ yêu nhau mãi mãi.
Sẽ se sợi chỉ hồng,
Sẽ hát câu ân ái.

Anh và em sẽ sống,
Trong một mái nhà tranh.
Lấy trúc thưa làm cổng,
Lấy tơ liễu làm mành.

Nghe lời anh, em hỡi!
Khóc lóc mà làm chi ?
Hôn nhau một lần cuối,
Em về đi, anh đi...

Nghe bài này, nhớ Viens m' embrasser của Julio Iglesias

Toi qui t'en vas,
essaie de m' inventer encore un peu de toi,
essaie de faire semblant d''avoir besoin de moi...
Viens m''embrasser pour la dernière fois!




Hoài Nam đã dành phần 27 trong loạt bài 70 năm Tình Ca Việt Nam phát trên đài SBS Úc Châu để nói về Văn Phụng. Theo dõi bài nói chuyện, nghe lại mấy nhạc phẩm tiêu biểu của Văn Phụng




23/6/14

Chân quê


ảnh: Thái Phiên
Hôm qua em đi tỉnh về
Đợi em ở mãi con đê đầu làng
Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!

Nào đâu cái yếm lụa sồi ?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân ?
Nào đâu cái áo tứ thân ?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen ?

Nói ra sợ mất lòng em
Van em em hãy giữ nguyên quê mùa
Như hôm em đi lễ chùa
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh!

Hoa chanh nở giữa vườn chanh
Thầy u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều

10/5/14

Ghen . nhạc sĩ Trọng Khương


Andromede bị trói ở gềnh đá (1631) - Rembrandt
Nghe Tango Jalousie lại nhớ Ghen

Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi, và mắt chỉ
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.

...

Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi,
Thế nghĩa là yêu quá mất rồi,
Và nghĩa là cô là tất cả,
Cô là tất cả của riêng tôi.

28/1/14

Đi chợ Tết

tranh Đông Hồ
Sáng 28 tết. Ngủ dậy định đi chợ Tết, nhưng sáng sớm thì lạnh. Đợi tí nắng lên thì nóng. Thôi tối trời mát đi vậy. Ngồi nhà tìm đọc lại bài thơ của Đoàn Văn Cừ học từ hồi tiểu học

30/10/13

Nhớ

tranh mực tàu Phuong Bình
Bài thứ 4 trong album Anh Thơ vol 6Nhớ



bản nhạc Phan Huỳnh Điểu phổ thơ Nông Quốc Chấn

đọc thơ

Nhớ

... Đèn thương nhớ ai
Mà đèn không tắt...
(Ca dao)

Con suối nhớ ai
Róc rách róc rách
Đêm đêm ngày ngày
Nhắc thầm không trách.

Con chim nhớ ai
Bay đi bay lại
Mây chiều nắng mai
Xa xôi không ngại.

Cái nón nhớ ai
Dầm mưa dãi nắng
Đi trên đường dài
Không quên lời dặn

Chiếc khăn nhớ ai
Bời bời trong óc
Chỉ màu không phai
Trùm lên mái tóc.

Chiếc cày nhớ ai
Sáng chiều xới đất
Con trâu chiếc vai
Hẹn mùa lúa tốt.

Chiếc quạt nhớ ai
Bay như cánh bướm
Gió thoảng bên người
Lòng thêm mát đượm.

Ngọn đèn nhớ ai
Suốt đêm không ngủ
Như mắt canh trời
Bừng bừng tia lửa.

Ai nhớ cứ nhớ
Ai đi cứ đi
Chiến trường súng nổ

Thắng giặc, lại về!

Nông Quốc Chấn

27/2/13

Cô Lái Đò - tranh Pino Daeni

Nhưng rồi người khách tình quân ấy
Đi biệt không về với bến sông
Đã mấy lần xuân trôi chảy mãi
Mấy lần cô gái mỏi mòn trông

Bỏ thuyền, bỏ bến, bỏ dòng trong
Cô lái đò kia đi lấy chồng
Vắng bóng cô em từ dạo ấy
Để buồn cho những khách sang sông


Nghe Bảo Cường ngâm Cô Lái Đò của Nguyễn Bính, rồi nghe nhạc và ngắm tranh của Pino Daeni

Cô Lái Đò - thơ Nguyễn Bính - Bảo Cuòng
(Clip Bảo Cường ngâm bị block. Thay clip với giọng ngâm Hoàng Mai, 3.7.2016)


đọc thơ (click)
Cô lái đò

Xuân đã đem mong nhớ trở về
Lòng cô gái ở bên sông kia
Cô hồi tưởng lại ba xuân trước
Trên bến cùng ai đã nặng thề

Nhưng rồi người khách tình quân ấy
Đi biệt không về với bến sông
Đã mấy lần xuân trôi chảy mãi
Mấy lần cô gái mỏi mòn trông

Xuân này đến nữa đã ba xuân
Đốm lửa tình duyên tắt nguội dần
Chẳng lẽ ôm lòng chờ đợi mãi
Cô đành lỗi ước với tình quân

Bỏ thuyền, bỏ bến, bỏ dòng trong
Cô lái đò kia đi lấy chồng
Vắng bóng cô em từ dạo ấy
Để buồn cho những khách sang sông


Bài thơ đã được Nguyễn Đình Phúc phổ nhạc. Mời nghe Ngọc Bảo trình abỳ
























23/1/13

Nguyễn Bính - Tương Tư với Thúy Đạt



src unknown
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
Một người chín nhớ mười mong một người,
Gió mưa là bệnh của trời,
Tương Tư là bệnh của tôi yêu nàng,
Hai thôn chung lại một làng,
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này,
Ngày qua ngày lại qua ngày,
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng,

Bảo rằng cách trở đò giang,
Không sang là chẳng đường sang đã đành,
Nhưng đây cách một đầu đình,
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi,

Tương tư thức mấy đêm rồi,
Biết cho ai hỏi ai người biết cho,
Bao giờ bến mới gặp đò,
Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau,

Nhà em có một giàn trầu,
Nhà tôi có một hàng cau liên phòng,
Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,
Cau thôn Đoài nhớ trầu không thôn nào.

22/1/13

Nguyễn Bính - Tương Tư với Hồng Vân

sơn dầu cùa Zang Lin
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
Một người chín nhớ mười mong một người,
Gió mưa là bệnh của trời,
Tương Tư là bệnh của tôi yêu nàng,
Hai thôn chung lại một làng,
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này,
Ngày qua ngày lại qua ngày,
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng,

Bảo rằng cách trở đò giang,
Không sang là chẳng đường sang đã đành,
Nhưng đây cách một đầu đình,
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi,

Tương tư thức mấy đêm rồi,
Biết cho ai hỏi ai người biết cho,
Bao giờ bến mới gặp đò,
Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau,

Nhà em có một giàn trầu,
Nhà tôi có một hàng cau liên phòng,
Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,
Cau thôn Đoài nhớ trầu không thôn nào.


Hồng Vân ngâm


Bao Giờ Biết Tương Tư - nhạc Ngọc Chánh Phạm Duy

Tuấn Ngọc ca