nhưng dài quá. Nên đưa thành bài.
Đọc thấy tác giả phân loại ảnh nude thành erotic với lại art, chợt nhớ cái hình đố vui trên nhiều trang mạng.
nude hay ko nude, rõ là chuyện cái đầu.
Ông tướng Tàu Lưu Á Châu nhận xét:
Người phương Tây dám thể hiện bản thân, tức thể hiện tư tưởng mình và còn dám phô bầy thân xác loã lồ của mình. Trung Quốc chỉ biết mặc quần áo, mặc quần áo cho tư tưởng. Mặc bao giờ cũng dễ hơn cởi. Phương Tây đả kích mặt đen tối của mình, cho nên tìm được ánh sáng, tư tưởng của họ đang bay bổng. Chúng ta ca ngợi sự sáng sủa của mình, kết quả đem lại bóng tối nghìn năm.
Ở tây, tranh tượng nude có thể thấy ở ngoài quảng trường, trong giáo đường. Còn ở đông ? Nhớ chuyện rằng, lần nọ có ông tử gì đấy đến lớp, mặt hằm hằm. Ông thầy Khổng tử ngạc nhiên hỏi răng rứa. Ông trò kia kể: Về nhà, bước vô phòng ngủ thấy mụ vợ ăn bận hở hang, thật là thiếu lễ. Khổng tử mắng: Là chú mày thiếu lễ thì có. Đại khái thế, chưa gúc lại được ở đâu.
Thật ra ở ta, xưa cũng như bên tây, tranh tượng nude là chuyện chả có gì mà ầm ĩ. Các hình chạm khắc ở đình làng, gốm sứ .. ko chỉ nude mà còn mô tả cận cảnh động tác sex - như trên thạp đồng Đào Thịnh. Hiện nay trên Tây Nguyên, ở các nhà mồ người Thượng, những tượng nude đầy ra.
Bức tranh Đông Hồ Đánh ghen với hình phụ nữ bán nude trong một tư thế rất sex vẫn được bà con mua về treo tường mấy ngày tết. Quan niệm lễ nghi Nho giáo thống soái xã hội Việt Nam từ lâu, vẫn ko đủ mạnh để xóa sạch mạch phồn thực trong lớp bình dân.
Nhìn tấm ảnh trên đây trong series ảnh chụp hồi cuối thế kỷ XIX được Tạp chi Xưa và Nay phối hợp với Thư viện Hà Nội tổ chức triển lãm mấy năm trước, e rằng cho đến đầu thế thế kỷ XX, các bà các cô bán nude còn là chuyện thường ngày ở huyện.
Mấy chục năm trước ai lên xứ Thượng, sẽ dễ dàng gặp các cô để ngực trần thoải mái trong nhà. Là nói các cô chưa chồng, chứ có chồng có con thì nghe mấy đứa em kể hiện nay lên trển vẫn còn thấy để ngực trần địu con giã gạo nấu cơm. Chuyện tắm tiên thủa ấy rất vô tư, bất ngờ thấy người lạ cũng ko cuống quít - có lẽ bấy giờ họ nghĩ người lạ chỉ tình cờ mà gặp, chả có gì đen tối nên cũng ko cần phòng chống. Giờ thì họ khôn ra rồi.
Cảnh sinh hoạt ở Tú Lệ |
Rất nhiều người cho nude là xấu. Đến nay các cuộc triển lãm tranh, ảnh nude vẫn bị cấm ngặt. Một số khác bênh vực, rằng có nude xấu nude tốt - có nude khiêu dâm và nude nghệ thuật. Nói thật, đem một phim porno cho em bé 7 tuổi hay ông lão 70 xem, giá mà nó khiêu dâm được. Mặt khác, khiêu dâm nhiều lúc ko cần nhiều đến một tấm ảnh nude. Với một cô cậu 17 lắm khi chỉ một cái hôn thoáng qua trên màn ảnh, một khoảng da bụng trắng phếu hớ hênh .. Đọc lại Tiền Đồn của Thế Uyên
Lại nhớ chuyện hồi sau 1975, nhiều chú bộ đội đỏ mặt cười rúc rích chỉ chỏ bàn tán các em gái miền nam mặc quần có gân.
Rốt lại, trước hết vẫn là chuyện cái đầu.
*
Cái tượng làm em liên tưởng câu chuyện vui này.
Trả lờiXóaCó anh chàng vạm vỡ đi cua gái. Cô gái hỏi anh có gì đặc biệt. Anh gồng bắp tay lên nói: chỗ này tương đương nửa ký thuốc nổ. Gồng bắp chân lên bảo một ký thuốc nổ. Cô gái thấy thế thì bảo chỗ nào của anh cũng toàn thuốc nổ kiểu đấy em phải dzọt lẹ vì cái ngòi nổ ngắn quá.
Hình như cái tượng của anh ngòi nổ có hơi ngắn. Chả... gợi gì cả!
Hiểu rồi, là cổ ưa ngòi dài, nổ chậm.
XóaNhận xét cò của Vua David do Michelangelo bé hơn mức bình thường là chính xác, nhiều người thắc mắc. Theo một số nhà nghiên cứu thì Michelangelo tạc theo quan niệm thẩm mỹ của người Hy Lạp xưa, người ta đánh giá cao người có cơ to, cò nhỏ. Thậm chí người ta còn cho cò to chỉ có ở loài thú dữ (vi.wikipedia).
=)) =)) =)) đọc cồng của 2 anh em nhà anh, em cừi dzỡ cả bụng ra roài
XóaSao cười ?. Chim thì theo cò, chuyện thế thì phải thế mà :))
XóaHehe! Cái hình đố vui hay quá anh! Xem ra hoa "Bồ công đen" đẹp là nhờ cái dáng cong của cành. Làm em nhớ câu ". . .sống gần nhau thân mới thẳng. . " của TLA hehe
Trả lờiXóamấy cái trò đùa này có từ thời chưa có internet lận. Một hình khác
Xóahttp://2.bp.blogspot.com/-9UICmJA-Vng/VKrlB2WneOI/AAAAAAAAL8E/tgsaVjnStRU/s1600/caheo.jpg
Chợt nhớ một mẫu chuyện thiền, kể lại mọi người nghe cho vui
Trả lờiXóa*
Nhà thơ Tô Đông Pha rất thân với thiền sư Phật Ấn, một danh tăng bấy giờ. Hai người thường rất ưa chọc quê nhau.
Một hôm Tô Đông Pha đến chơi chùa, cùng ngồi thiền với nhà sư. Xả thiền xong, Tô Đông Pha vui vẻ hỏi nhà sư:
- Ông thấy tôi ngồi thiền thế nào?
- Giống Phật.
Rồi nhà sư hỏi lại:
- Thế ông thấy tôi như nào?
Lâu nay bị thua nhà sư hoài, nay được dịp, Tô Đông Pha nói ngay:
- Giống một đống phân bò
Về đến nhà, Tô khoe với em gái:
- Hôm nay anh chơi lão sư già một vố.
Rồi hào hứng kể lại. Tô tiểu muội lắc đầu.
- Trời ah, huynh lại thua lão hòa thượng ấy rồi.
Tô ngạc nhiên hỏi. Tiểu muội cười:
- Lão thấy huynh như Phật vì tâm lão là tâm Phật. Huynh thấy lão như phân bò chứng tỏ tâm huynh chưa toàn phân bò.
Hình này không hẳn là một minh họa nữa cho chuyện cái đầu - nghĩ gì thấy đó.
Trả lờiXóahttp://2.bp.blogspot.com/-CJ6U_bxemdE/VrEsY1RCTPI/AAAAAAAAPZA/MLcjgq36z84/s320/1.jpg
Có lẽ đúng hơn là cái message "lướt (nét) nhưng nên nhìn kỷ"