Ông làm thơ rất sớm, từ 1953 dưới nhiều bút hiệu khác nhau, bút hiệu Du Tử Lê dùng từ 1958.
Năm 1973, ông được Giải thưởng Văn chương Toàn quốc với tác phẩm Thơ tình Du Tử Lê 1967-1972.
Sau 4/1975 ông qua Mỹ, tiếp tục làm thơ viết văn, làm báo và sau này cả vẽ.
Cho đến nay ông đã cho in khoảng 50 tác phẩm, trong số này khoảng 20 tập thơ.
Ông được đánh giá cao trong nỗ lục làm mới thơ Lục bát.
Thơ ông đã được tuyển chọn và dịch ra tiếng Anh, dùng giảng dạy tại nhiều đại học Mỹ, Anh .
Du Tu Lê và thơ phổ nhạc
Đọc: Du Tử Lê và thơ phổ nhạc
Lan Phương
VOA: Trước năm 1975 có một số lượng rất lớn các bài thơ được phổ nhạc; trong số này có những bài thơ được phổ nhạc tài tình đến nỗi người nghe không hề biết là thơ phổ nhạc vì lời thơ và ý nhạc quấn quýt, hòa nhập với nhau khiến biên giới giữa lời thơ và lời nhạc đã bị bôi xóa hoàn toàn. Anh có nhận xét như thế nào về dòng thơ phổ nhạc thời ấy?
Tình sầu du tử lê - Phạm Duy - Thái Thanh
Thơ: tình sầu du tử lê
ta như sương mà người như hoa
dối gian nhàu nát nụ hôn đầu
tình đi từng bước trên lưng gió
gieo xuống đời nhau hạt thương đau
người một phương ta cũng một phương
phố cao ngày thấp nắng mưa trùng
mắt sâu ẩn nhốt trời giông tố
ta một hồn câm giông gió lên
người ở đây, ta cũng ở đây
lòng không như mặt, lòng lệ đầy
chân đi gió tạt, sầu ba hướng
tay vói một trời, trời mưa bay
người đã vì ta tan ước mơ
phấn son chưa ngát thịt da ngà
môi non đã lỡ tình đau đớn
mộng vữa theo trời hoa phượng xưa
người chôn đời mà ta đắng cay
cây im lá ngọn khói sương bày
chim treo mỏ cóng trơ xương mục
sống đã chẳng cùng chết sao hay
người ở đâu, ôi người ở đâu ?
cỏ xanh còn áp má đêm buồn
dế giun còn tiếc mùa ân ái
từng phiến trời mang bao nhớ thương
1970
Trên Ngọn Tình Sầu - Từ Công Phụng - Tuấn Ngọc
Thơ: 67 khúc thêm cho huyền châu
hạnh phúc tôi từ những ngày nước lớn
trời mưa mau tay vuốt mặt khôn cùng
bầy sẻ cũ hom hem chiếu ngói xám
trời xanh xao chân ngỏ cũng không về
cây mộng nở từng ngón tay lá nõn
nôi tương tư cỏ ấm thịt da người
tôi hiu hắt từ mắt em ngắt tạnh
môi thâm khô từ thuở định xin hôn
ngày tháng hạ khi không mà trở rét
em khi không mà trở mặt điêu ngoa
tay trông ngóng hương đưa mùi tóc mạ
ngọn me xa theo ký ức rì rào
chiều qua đó chân ai còn ríu rít
lời ai say cho trời đất lại gần
kỷ niệm tôi từ những ngày vỡ tiếng
nhẩn nha gom từng cọng thiết tha rơi
con dế nhỏ lớn lên đằm tiếng hát
khi đêm về ru giọng đớn đau hơn
cây niên thiếu cũng thui mầm trong sáng
lá oan khiên lả tả mái hiên người
tôi èo từ những ngày cả gió
con dế buồn tự tử giữa đêm sương
bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ
ngọn me xưa già khọm tiếc thương hờ
em ở đó bờ sông còn ấm cát
con sóng tình vỗ mãi một âm quên
1967
Chỉ Nhớ Người Thôi Đủ Hết Đời - Trần Duy Đức - Lê Uyên
Thơ: chẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi
chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
chim về góc biển. Bóng ra khơi
lòng tôi lũng thấp. tâm hiu quạnh
chẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi.
chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
buổi chiều chăn, gối thiếu hơi ai!
em đi để lại hồn thơ dại
tôi, vó câu buồn sâu sớm mai.
III.
chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
em còn gương lược dấu đường ngôi?
nằm mơ thấy tóc thơm vai hẹn
và, khoảng trời xanh đến rợn người.
chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
bàn tay dư mấy ngón chia phôi!
(tặng nhau chính ngón không đeo nhẫn)
và những tàn phai đầy tuổi tôi.
chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
như trời nhớ đất (rất xa xôi.)
nắng mưa nhớ mãi hàng hiên đợi
thư nhớ hồi âm. Lệ nhớ môi.
BIS.
chỉ nhớ người thôi sông đủ cạn
nói gì kiếp khác với đời sau.
đôi khi nghe ấm trên da, thịt
như thể ai đi mới trở về.
2.1990
Trả lờiXóaTEM nhé!
Chỉ có các đường links thôi sao bác Khung K hè!
Chào bạn ghé nhà.
XóaBạn click vào tên bản nhạc nge nhạc, click vào tên bài thơ để đọc thơ.
Chúc vui nhé
Em đọc thơ Du Tử Lê mê mải. Thơ thế này em mới "nhập khẩu" được.
Trả lờiXóahehe, ta biết nàng thích Du vì cái Lương Đình đám kia rùi! :)
Xóa:-?
XóaThời còn học sinh, anh hay ghẹo một cô bạn bằng hai câu thơ của DTL:
Hơi thở ngọt em có còn phong kín
Nhớ nhung gì em buộc tóc chia hai
hì, là cô bãn rất thích đánh tóc thành hai con rết thả hai bên ..
Trời ạ, sao anh lai trích những câu mà "cái gã kia" của em vưỡn hay trích hả?
XóaThế hả ;d. Chép lại nguyên bài thơ em và mọi người đọc chơi này.
Xóa[color="purple"][size="20"]Thơ Cho Nhỏ[/size]
Thân ngựa chạy một đêm sầu gió núi
Đứng chìm theo ngọn suối đứng riêng trời
Hơi thở ngọt em một thời phong kín
Nhớ nhung gì em buộc tóc chia đôi?
Con sóc nhỏ mang hồn lên núi lạ
Ta chim rừng cánh đã mỏi thương đau
Hương cỏ dại mát chân người ngà ngọc
Em bảng đen vôi trắng giết đời nhau
Trăm con bướm bay về chung một ngõ
Suối xôn xao suối phải tự xuống nguồn
Em áo lụa dáng gầy hơn bóng núi
Rừng ơi rừng cây đợi đã bao lâu
Em tinh khiết giữa đời ta bụi bặm
Gọi ta về trong bóng nắng thơ ngây
Em mới lớn nên tình như thác gọi
Thương giùm ta thân ngựa đã xa bầy. [/color]
Anh rất thích thơ DTL, sẽ còn vài entry giới thiệu thơ ông, em đón xem nhé
XóaHuhu, thía là anh lại gợi một nỗi niềm đã chìm vào quên lãng của em rồi. Hức hức, có chết tôi không cơ chứ?
XóaTôi không tìm được bài thơ Tình Sầu của Du Tử Lê, đươc̣ Phạm Duy phổ nhạc. Nếu có cho xin. Cám ơn.
Trả lờiXóa
XóaTình sầu Du Tử Lê
ta như sương mà người như hoa
dối gian nhàu nát nụ hôn đầu
tình đi từng bước trên lưng gió
gieo xuống đời nhau hạt thương đau
người một phương ta cũng một phương
phố cao ngày thấp nắng mưa trùng
mắt sâu ẩn nhốt trời giông tố
ta một hồn câm giông gió lên
người ở đây, ta cũng ở đây
lòng không như mặt, lòng lệ đầy
chân đi gió tạt, sầu ba hướng
tay vói một trời, trời mưa bay
người đã vì ta tan ước mơ
phấn son chưa ngát thịt da ngà
môi non đã lỡ tình đau đớn
mộng vữa theo trời hoa phượng xưa
người chôn đời mà ta đắng cay
cây im lá ngọn khói sương bày
chim treo mỏ cóng trơ xương mục
sống đã chẳng cùng chết sao hay
người ở đâu, ôi người ở đâu?
cỏ xanh còn áp má đêm buồn
dế giun còn tiếc mùa ân ái
từng phiến trời mang bao nhớ thương
1970