Đọc cái lv mệt nghe nhạc giải lao nhé.
Gọi Người Yêu Dấu
Lyrics: Tưởng Niệm - Trầm Tử Thiêng
Ta nghiêng tai nghe lại cuộc đời, thì hãi hùng hoàng hôn chợt tới
Ta nghiêng vai soi lại tình người, thì bóng chiều chìm xuống đôi môi
Đang đam mê cho đời nở hoa, chợt bàng hoàng đến kỳ trăn trối
Đang nâng niu cuộc tình lộng lẫy, bỗng ngỡ ngàng hụt mất trên tay
Ta khổ đau một đời, để chết trong tình cờ
Ta tìm nhau một thời, để mất nhau vài giờ
Bàn tay làm sao giữ, Một đời vừa đi qua
Bàn tay làm sao giữ, Một thời yêu thiết tha
Mang ơn em trao tình một lần, là kỷ niệm dù không đầm ấm
Mang ơn em đau khổ thật đầy, là nắng vàng dù nhốt trong mây
Mang ơn trên cho cuộc đời ta, vài vạn ngày gió cuồng mưa lũ
Trong cơn đau một vùng hương khói, kéo ta về, về cõi hư vô
Gọi người yêu dấu bao lần.
Nhẹ nhàng như gió thì thầm.
Làn mây trôi gợi nhớ chơi vơi thương người xa xôi.
Gọi người yêu dấu trong hồn.
Ngập ngừng tha thiết bồn chồn.
Kỷ niệm xưa mơ thoáng trong sương cho lòng nhớ thương.
Người yêu dấu ơi, sao lòng se sắt đầy vơi?
Người yêu dấu ơi, thu về tim vẫn đơn côi.
Người yêu dấu ơi, khi ngàn sao đêm lấp lánh.
Tâm hồn bâng khuâng, nhớ ngày vui đã qua nhanh.
Thương đôi mắt sao trời lung linh.
Thương yêu ngón tay ngà xinh xinh.
Thương yêu dáng vai gầy thanh thanh.
Thương yêu vòng tay ghi xiết ân tình
Thương yêu dáng em buồn bơ vơ.
Thương yêu nét môi cười ngây thơ.
Thương yêu tóc buông lơi dịu dàng...
Thương em mong manh như một cành lan.
Gọi người yêu dấu xa vời.
Mà lòng lưu luyến bồi hồi.
Ngày biệt ly đành nhớ nhau thôi khi chiều nhẹ rơi...
Gọi người yêu dấu muôn đời.
Nghẹn ngào không nói thành lời.
Tình yêu xưa ngày tháng phai phôi biết bao giờ nguôi...
Nhớ chiều nào em đến thăm anh
Hai bên đường phố đã lên đèn
Mưa xuân giăng giăng mờ trắng khung trời
Ngồi bên nhau lưu luyến
Mưa thấm ướt đôi bờ vai
Tiếng nhạc tình xao xuyến đôi tim
Mưa giao hòa nước mắt ân tình
Tay đan tay trong tiếng đàn trầm
Nhìn nhau nhưng không nói
Sợ tình yêu chóng phai
Nhưng hôm nay xa rồi hương xưa đã phôi phai
Mưa bay trong khung trời quạnh hiu sau màn lá
Mưa rơi rơi vô tình nghẹn ngào tràn ngập lòng
Chiều buồn về lạnh lùng xót xa tình đầu tiên
Có một mình anh đứng trong mưa
Nơi đây hình bóng cũ mịt mờ
Em ra đi không nói một lời
Từng chiều mưa dĩ vãng
Xao xuyến mãi trong lòng anh
Những chiều buồn hiu hắt thương ai
Mưa âm thầm phố cũ đêm dài
Trong cô đơn hình bóng một người
Tìm ai trên phố cũ
Tình yêu không thấy đôi
=D
Trả lờiXóaBài nào cũng hay hết a K ơi...
Tưởng niệm
Như luôn có bóng hình ai thấp thoáng, vẫn mang ơn e trao tình một lần, dù có mất mát, có chết trong tình cờ, tình yêu đó vẫn còn mãi xanh trong lòng người đã chết. Có lẽ k còn cái chết nào đẹp hơn, đáng tôn thờ hơn cái chết của người đem lòng yêu thương người khác, vô điều kiện...
Tình yêu k có lí lẽ, cái đầu, chỉ có con tim. Tình yêu là cho đi, dâng hiến. Là khúc hoan ca của người đi yêu, mãi xanh ngay cả cái chết đã đến. Tình yêu vô hình và quá khó để tả thực. Ta yêu rồi, ta sẽ biết. Người được ta yêu có thể k biết, có thể k nhận thấy ngay thời khắc này ta đã chết, Nhưng có sao đâu, bởi ta đang ngập tràn hạnh phúc trong cái chết của chính ta, để tình yêu ta dành cho em là bất tử.
Em có biết hay k, ta k còn thấy quan trọng nữa. Chỉ còn 1 nỗi niềm: mang ơn em, bởi những cao ngất thăng hoa mà cả đau dơn lẫn thương yêu của e mang lại, đã làm ta chợt nhận ra mình, cái chết trong tình cờ chỉ mình ta biết.
Mà lạ thật, nếu cái chết đó mà tầm thường, mà đời thường thế, thì khi cái chết đến, người khác xung quanh ta sẽ biết, riêng ta thì k. Sao ta lại biết cái chết tình cờ đột ngột xảy ra cho mình chứ? Hay là... giờ đây mới đúng là ta đang sống, từ trước đến giờ cuộc đời ta chỉ là đờ đẫn thôi sao?
Ôi, ta chợt vỡ òa ra, bây giờ mới chính là lúc ta thật sự sống cho chính cuộc sống của mình. Ôi, nàng thương đế của đời ta ơi, mang ơn em,... vô cùng...
Kiến hát bài này được không?
XóaNhạc sĩ mà nghe bình thế này ổng cũng muốn thăng hoa đó!
Ngày zui nghen em .
Kiến viết hay lắm. Viết đi. Giọng văn này tâm hồn này cần được chắt ra thành lời, thành câu thành chữ. Để lãng đãng uổng quá Kiến à!
XóaTks chị Ka ni !
XóaKien thuộc làu bài ni mà, chỉ hát là hơi...bị đứt hơi thui. Nhớ hồi còn học đại học, Ba Kien bị Kien tra tấn suốt ngày với những bài hát như dzầy(kể cả bài này) nên ông bực, ...xụyt Kien k cho hát ê a hoài trong nhà nữa, vì anh ấy là 'Nông dân chính hiệu' nên k thích nổi, lại còn nói: đừng con, hát chi mấy bài hát buồn rứa. Mà Kien thích, chứ có bùn mô! :D
Gọi người...
Trả lờiXóaTa nghe thấy giọng nói của ta vang lên ở đâu đó xa xa..., gọi tên e.
Ta ngạc nhiên khi nhận thấy giọng nói của mình, mà ta đâu mở miệng... Thì ra ta đã gọi người yêu dấu bao lần rồi, từ tâm thức, chứ k ở bên ngoài khoảng lặng này, từ trái tim, chứ k phải từ những lời nói đầu môi xoàng xỉnh này... Tiếng ta gọi e chỉ như gió thoảng, mây trôi...
Ừ, nhẹ nhàng lắm nhỉ, thì ra chỉ ở trong hồn ta đang phiêu diêu trên những ngày vui đã qua nhanh, như ta vốn tin thế, như ai vốn tin thế...
Thương đôi mắt sao trời lung linh.
"Thương yêu ngón tay ngà xinh xinh
Thương yêu dáng vai gầy thanh thanh
Thương yêu vòng tay ghi xiết ân tình"
Với ta, ngày vui đến nhẹ nhàng như làn gió thoảng mây trôi, có cần chi một khoảng đời tay nắm tay nhau lên đồi cỏ non ngập lối.
"Thương yêu dáng em buồn bơ vơ
Thương yêu nét môi cười ngây thơ
Thương yêu tóc buông lơi dịu dàng...
Thương em mong manh như một cành lan"
Với ta, nỗi buồn của e, tấm lòng trong sáng của e, mái tóc kỳ 1 cục của e, cả tin vào cuộc sống đầy bất trắc của e, đã đưa ta vào lưới tình giăng mắc...
Ta k yêu, ta chỉ thương thôi. Và thương hay yêu cũng chỉ là cái vỏ của ngôn từ, cái nào dám gọi mình là lớn hơn...
E đã rất xa, giờ đã là xa lắm... Con tim ta như đập theo nhịp đập của trái tim e mềm yếu... Ôi, tim ta mới mềm yếu chứ, trước giờ ta những tưởng chỉ có trái tim e là mềm yếu thôi, bởi e mong manh dễ vỡ lắm, e chẳng khác gì nhành cây, ngọn cỏ...
Tiếng nấc nghẹn ngào bỗng đến trong giờ phút chia tay, chỉ bởi khi e xa ta, ta chỉ sợ ta khôn nguôi nỗi nhớ thương cô bé mong manh của ta, biết rồi sẽ được yêu thương như ta đã yêu thương e k vậy?
@ KT! Mình thật sự ngạc nhiên về hai comment của KT, hoàn toàn khác hẳn với KT mọi hôm, mình nhận thấy một điều KT rất có khả năng viết, viết rất rất và rất tuyệt, rất hay, rất tình, và rất người. KT đã thổi hồn thêm cho bài thơ đã hay, đã tuyệt càng tuyệt diệu hơn... Như một kẻ lên đồng, như một lời tự sự rất logic...của...chính mình ...những khao khát...những cơn giông...
XóaMình không thể giấu và cũng không thể nói hết những cảm xúc của mình khi đọc những comment của bạn.Thanks
Hy vọng cuộc đời cũng mãi sẽ đẹp như này cho mọi người và đặc biệt cho cái gia đình blog nhỏ bé này.
Hì hì... a quá lời khen, kt chỉ là một ngày như mọi ngày mà a. Chắc là kt nhớ loáng thoáng đâu đó đã bình như vậy nên cứ tuồn tuột nhả ra thôi, nhưng vẫn vui vì lời khen của a và cảm ơn a nha...
XóaĐọc lại những lời còm của Kiến đến lần thứ mấy mà vẫn thấy như lạ lùng, muốn đọc nữa, đọc nữa để xem đằng sau những ân tình này ẩn chứa điều gì chưa nói hết. Mà sao lần nào cũng thấy như mở ra một điều gì lạ lắm.
XóaKhông phải chỉ là tiếng nói của người tình viết cho người tình. Mà còn là thân phận, trở trăn, chiêm nghiệm, là yêu thương chính mình. Và sau hết, là đi qua tất cả những cái đó để biết yêu người như đã từng yêu mình vậy.
Đêm yên bình quá đỗi. Đêm cuối cùng của mùa hè đến muộn. Mai có thể sẽ mưa, có thể không mưa, hoặc có thể còn nóng hơn thế nữa. Nhưng cành lan mong manh dịu dàng và yếu đuối đã qua mùa bão giông, qua mùa nắng lửa, qua cả những dập vùi hờ hững tháng năm. Vẫn nghe lại bài hát, vẫn đọc những dòng xuất thần của Kiến mà chẳng muốn xem bất cứ phim nào của Trương Nghệ Mưu hết. Sao ta lại lười xem phim thế cơ chứ. Dù xem phim cũng hay lắm đấy. Những khoảnh khắc sống với phim ảnh là những khoảnh khắc ta được sống với một thân phận khác. Nhưng ta lại chẳng cho phép mình an nhàn đến thế...
Cám ơn Kiến đã nói hộ rất nhiều những điều chưa bao giờ nghĩ tới. Về cái chết lâm sàng khi ta yêu, giây phút tuyệt đích cảm thấy mình chết đi trong cảm nhận quá đủ đầy về hạnh phúc. Về sự viên mãn có nhau mà chẳng cần đi xa hơn lên đồi cỏ non trong hoan ca. Về cái vô thức của tiếng gọi Người trong sâu thẳm như tự ngàn đời đã có nhau. Và nữa, về cái nghĩa chung mà riêng không thể phân ranh nổi của yêu, hay thương bởi thương cũng là yêu khi trong tình thương vốn đã có ắp đầy tình yêu
mất rồi.
Những điều Kiến kiến giải bằng lời có thể là hão huyền với ai đó, có thể là bàng bạc với những ai nữa kìa, nhưng sao với ta, ta lại cảm nhận nó được nhặt đâu trong chính ta....
ây dà, Kiến à, cám ơn. Ta thấy mình lớn lên trong cái ngô nghê của những lý luận rối rắm của em. Cám ơn em...
[color="blue"]tình yêu như ngọn dao
Xóaanh đâm mình, lút cán[/color]
Từng nghe DTL nói thế. Giờ là Kiến, và cả Ka cũng nói về cái chết lâm sàng khi ta yêu, giây phút tuyệt đích cảm thấy mình chết đi trong cảm nhận quá đủ đầy về hạnh phúc.
Cái tình yêu lút cán ấy có thực có ko nhỉ, hay chỉ là phút nói quá của các nhà thơ, nhà mơ .. Hihi, nói ra dễ bị các em mắng người gì khô như ngói nhưng thú thật, thứ tình yêu Chết một ít như XD thì còn có thể hiểu .. chứ còn thứ tình đâm lút cán, chết lâm sàng này mềnh nghi ngờ về sự tồn tại của nó quá :-? Ngày xưa xưa xưa .. cũng từng có người nói yêu mềnh đến chết mất, nhưng sau cổ đi lấy chồng và ko những sống nhăn, còn sống khỏe, đẻ được cả bầy con .. Có lần gặp, nhắc lại chuyện cũ, cổ cười toe toét, uh, thì hồi ấy nghĩ thế thật mà, nhưng hóa ra xa nhau cũng chả sao :D
Hình như bộ phim Bá vương biệt cơ cũng là nói đến tình yêu chết ngắt này thì phải. Tiếc rằng chưa tim được bản full sub Việt để đưa lên mọi người xem coi có thứ tình yêu ấy ko :d
Em cũng đã từng có lần mất ăn mất ngủ vì có đứa dọa không yêu nó sẽ tự tử, hai ngày sau gặp lại nó cặp ngay với thằng bạn thân. Thật hú hồn, gặp mình nó nhăn nhở cười như Bác Hồ sống lại haha!.
XóaSorry anh cái còm trên em xóa vì sai nhìu lỗi chính tả quá! :D
XóaAnh K:
Trước hết nhờ anh định nghĩa giùm cho Ka cái cụm từ Chết lâm sàng đã.
Cái chết lâm sàng khi ta yêu, giây phút tuyệt đích cảm thấy mình chết đi trong cảm nhận quá đủ đầy về hạnh phúc.
Anh nghi ngờ điều đó là...đúng lắm. Nhất là ở người luôn chừng mực và logig như anh. Yêu mà chết thì yêu làm chi? Yêu phải làm con người ta vui, sảng khoái, như có chất dopping, được tiếp thêm năng lượng để sống tiếp chứ?
Cái thứ tình yêu dẫn đến cái chết lâm sàng, là cái chết hiếm hoi duy nhất quý giá làm cho người bị chết thấy....hạnh phúc-không tin anh thử một lần xem. Đảm bảo ai gọi dậy anh còn..mắng cho ấy.
Em có thể cảm nhận được cái thứ chết chóc viên mãn ấy. Giống như món ăn tử thần nhân danh thần chết lướt qua trên đầu lưỡi. Biết là chết đấy mà nào đâu đủ sức chối từ! :D
Còn cái thứ:
tình yêu như ngọn dao
anh đâm mình, lút cán
em cũng không hề nghi ngờ nhé! Dù nó có thể xẩy ra ở những người ... khác lạ như văn nghệ sĩ. Họ toàn những người không tầm thường, mà ....bất binh thường không à!
Yêu như thế, em chỉ dám đứng từ xa mà ngó. Hãi lắm! :D
Em cho rằng những cái chết lâm sàng khi yêu là có, nhưng chỉ ở một số người và cũng không thường xảy ra đâu.
Và bởi gì chỉ là chết lâm sàng, nên nó sẽ sớm muộn sẽ qua nhanh để nhường chỗ cho một sự hồi sinh, hoặc là...tiếp tục bắt đầu một cái chết mới! :D
Et si c'était vrai...( Nếu em không phải là giấc mơ) của nhà văn Pháp Marc Levy đã viết về tình yêu của của một đôi trai gái, mà trong đó nàng đang ở trạng thái chết lâm sàng. Một cuốn tiểu thuyết rất sến nhưng làm mềm trái tim người đọc vì chất lãng mạn say đắm của một mối tình như huyền thoại...
Hì, tks ka giải thích rõ ràng .. tức chết lâm sàng là chết giả thui phải ko :d.
XóaThật ra thì anh cũng chứng kiến khá nhiều vụ chết (thiệt) vì tình rùi đấy, nhưng vẫn cứ lăn tăn ko biết chắc đó có phải thực sự là chết vì tình ko :-?
@QP: biết đâu cô của bạn cũng như cô của mình, đã từng chết giả rùi sống lại ? :))
Khi tôi hát xong bài cuối cùng ở liveshow Hà Nội thì tôi bị quỵ xuống, những người thân của tôi đều biết tôi giống như “đã chết lâm sàng”. Tôi cảm thấy bao nhiêu hạnh phúc, hưng phấn của cuộc đời đã dành hết, không còn chút nào trong thân thể của tôi cả. Ngay trong đêm đó, bình thường theo phép lịch sự tôi phải ra chào ban nhạc, ăn tối với họ nhưng tôi không còn sức nữa.
XóaKể từ lúc đó tôi cảm thấy mình không còn đủ sức để trình diễn nữa dù vẫn còn hưng phấn. Vậy nên cách tốt nhất là tôi phải dừng lại và tôi cũng không biết phải dừng lại đến bao giờ. Tôi cứ để cho mọi việc tùy duyên, tôi sống như bao người bình thường khác, làm những công việc khác.
Đó là lời tâm sự của ca sĩ Hồ Quỳnh Hương về sự dột quỵ trong đêm diễn khiến sau đó cô phải bỏ nghề.
Chết lâm sàng là một trong những trạng thái kỳ lạ hiếm gặp ở con người, song lại là một trong những vấn đề ẩn chứa nhiều điều bí mật mà các nhà khoa học luôn muốn khám phá, tìm hiểu. Cách đây khá lâu, khoa học đã từng phát hiện ra một trạng thái mà ở đó tồn tại giới hạn giữa sự sống và cái chết, hay còn gọi là trạng thái chết lâm sàng ở con người.
Đó là hiện tượng tim bệnh nhân đã ngừng đập, não không có tín hiệu hoạt động, song không có nghĩa là người đó đã bị chết, mà đó chính là một trạng thái thứ ba của con người ngoài trạng thái sống và chết. Ở trạng thái chết lâm sàng này, các tế bào trong cơ thể con người vẫn còn sống.
Trích dẫn lời của y sỹ Nguyễn đức Sỹ, đăng trên Yahoo.
Nói như anh K chết lâm sàng là chết giả cũng không sai nhưng thiếu tinh thần...tranh luận. :D
Dù là chết gải hay chết thật, thì chết lâm sàng là một trạng thái Nửa sống nửa chết và không loại trừ trường hợp như ca sĩ HQH. chết trong trạng thái thăng hoa tột đỉnh...
Cái đó có giả không nhỉ?
Cho nên Chết lâm sàng trong tình yêu là cụm từ không dễ được ghi nhận vì tính xác thực của nó. :)
Hihi, lần đầu thấy Ka cãi rất nghiêm túc và hăng hái =D> Chúng ta cãi nhau tiếp nhé ? :d
Xóa[color="blue"]
Nói như anh K chết lâm sàng là chết giả cũng không sai nhưng thiếu tinh thần...tranh luận. [/color]
? Rõ ràng chết lâm sàng ko phải chết thật nhé - chết thật thì đã đem chôn. (Nghe nói có nhiều ngôi mộ khi cải táng, thấy chân tay co, thâm chí người nằm nghiêng lại - chứng tỏ họ bị chết lâm sáng, đã tỉnh dậy vùng vẫy nhưng ko thoát ). Chết ko thật thì chết giả còn gì.
Mà viết thế là đầy tinh thần muốn cãi nhau chứ :))
Về trường hợp HQH, theo anh nghĩ các cô nhà báo đã dùng chết lâm sàng theo nghĩa bóng. Còn nghĩa đen thì trong y học người ta định nghĩa rõ ràng rồi, như em đã dẫn ở chổ in đậm.
[color="blue"]
chết lâm sàng là một trạng thái Nửa sống nửa chết [/color]
sao lại nửa sống nửa chết ? Anh nghĩ là ko sống ko chết ( ko phải sống nhưng cũng ko fải chết) mới đúng.
Há há đại K. Cãi nhau thật thú. Vì em thích cãi đến khi nào bí thì...dỗi! :D
XóaChuẩn bị tinh thần cãi và nhường nếu không muốn bị...ăn vạ! :D
hihi, gì cũng nhường được, cãi nhau ko nhường :d. Cứ đúng lí mà nói thui, thua thì chịu, ko cãi cùn là được :d
XóaCùn đâu, đã cái đâu mà anh bẩu cùn.? :D
XóaAnh cãi đi.
Há há... nảy giờ đọc còm hai anh chị này cải nhau mắc cười gần chết, chút xíu nữa là 'chít lâm sàng' rùi. Kiến chỉ vô đọc thui, hỏng dám lên tiếng mô nghe. Hắc hắc... :D
XóaKiến hổng dám lên tiếng là sao? Bộ đang chết hả? vậy ngồi nghe chị Ka giảng về cái chết mà chị Ka chưa được...trải qua nè!
XóaAnh K: Anh bảo không phải Nửa sống nửa chết .Để cho công bằng em chia lại theo tỷ lệ 4/6 = chết/sống ....nha?
Cãi nhau với anh chán quá. Anh trốn đâu rồi? Hay là xin hàng đấy :D ?
Xóaah, xin lỗi. Nãy giờ ngồi nghe ngâm thơ quê hương chim bướm :d
XóaCùn đâu, đã cái đâu mà anh bẩu cùn.?
Thì là nói trước thế, chứ ai bảo cãi em cùn đâu ?
Thì em cãi đi.
1. Em bảo chết lâm sàng là nửa sống nửa chết. Anh bảo là ko dống ko chết đấy.
Chúng ta bắt đầu từ mấy phạm trù này:
XóaThế nào là:
Nửa sống nửa chết?
Sống không nổi mà chết cũng không xong?
Sống dở chết dở?
Không sống không chết?
Anh định nghĩa đi. Cấm tra từ điển. Vì tra từ điển giống như là mặc định khiến cãi vã đi vào ngõ cụt mà cái anh từ điển giải nghĩa lắm khi tối nghĩa vô cùng.
Mai trả bài. Cãi không hay không dài không cho anh cãi tiếp nha. :D
He he, trêu anh cho anh cáu cái chơi. :D
Em Kiến làm trọng tài nha. Ai ăn gian em giơ thẻ vàng. Nhớ là quân pháp chớ vị tình thân. Tình ...thương thì được.:D
XóaHì, trước khi trả lời mấy câu hỏi của em
XóaThế nào là:
Nửa sống nửa chết?
Sống không nổi mà chết cũng không xong?
Sống dở chết dở?
Không sống không chết?
đề nghị em hãy giải nghĩa rõ thế nào là thế nào là ? Bởi đây là câu hỏi cốt tủy, xác định bản chất, phạm trù các câu hỏi của em, và nếu chúng ta chưa thống nhất ý nghĩa của nó cuộc tranh luận sẽ ko thể đi đến một kết cục tốt đẹp là giãi mã một hiện tượng tâm sinh lý phức tạp nhưng lí thú, trái lại sẽ dẫn đến nhưng ngộ nhận ko đáng có, do câu trả lời đi ra khỏi vốn từ vựng chung - bởi như ta biết từ bản cvhất là một tín hiệu, nghĩa là nó đại diện cho cái gì đó, và phải được người sử dụng và người nghe cùng quy chiếu về cùng một cái gì đó, tuy nhiên yêu cầu lí tưởng này thường khó thực hiện - nghĩa là hai hình ảnh mà người nghe và người nói thượng ko chồng khít lên nhau, mà có một độ chênh nhất định, do quá trình thu nhận, diễn dịch tín hiệu là ko giống nhau - một điều hiển nhiên, do mỗi người có những hoàn cảnh, môi trường , kinh nghiệm sống ko thể hoàn toàn giống nhau.
Ngoài ra, ở đây, em cũng cần xác định lại, Thế nào là hay là gì
Thế nào là Nửa sống nửa chết?
Thế nào là Sống không nổi mà chết cũng không xong?
Thế nào là Sống dở chết dở?
Thế nào là Không sống không chết?
hay
Nửa sống nửa chết là gì?
Sống không nổi mà chết cũng không xong là gì?
Sống dở chết dở là gì?
Không sống không chết là gì?
Bởi vì thực ra hai câu hỏi cũng rất khác nhau về bản chất.
Hihi em tra lời rồi cãi tiếp nhé :))
THú vị thú vị quá anh K!
XóaLà vì như thế nào với là gì đúng là có sự khác nhau.
là gì em đâu dám lạm bàn. Em chẳng dám làm nhà ngôn ngữ.
Còn Như thế nào là ý kiến cá nhân của mỗi người. Cái này tự do à nha!
Sao anh quy kết em phải định nghĩa như thế nào là như thế nào mà không phải là anh? Anh cho rằng Ka không hiểu được sự giống và khác nhau giữa hai cái đó?
Hi, anh ăn gian. Khi anh đặt câu hỏi như rứa cho Ka có phải anh đã có sự áp đặt rằng Ka về căn bản là không phân biệt nổi hai khái niệm đó. Một đằng là diễn giải (như thế nào) một đằng là định nghĩa? (là gì?)
Mà như vậy, với sự áp đặt này, em thấy anh như đang vừa reply vừa cười, kiểu sẵn sàng oánh cho em một trận cho chừa thói tà nanh :D
Em nhắc lại, em không định nghĩa vì nếu định nghĩa, chúng ta phải cần đến từ điển mà em không thích cái ông này.
Em chỉ diễn giải và bản thân câu như thế nào
đã rất như thế nào rồi. :D
Anh đừng có mà ăn gian. Anh trả lời đi.
Người không ngoan luôn trả lời bàng cách đặt câu hỏi. Em không cho anh có cơ hội khôn hơn em đâu ! :D
Hì, thôi em ứ cãi nhau với anh nữa. Em chuẩn bị cho Cua Bơ đi chơi đây. Chiều nay em hẹn gặp chị Như Anh, người yêu của Thạc trong mãi mãi tuổi 20 ấy. Anh có thích nghe chuyện tối em kể anh nghe nha.
XóaNgười khôn ngoan luôn trả lời bàng cách đặt câu hỏi.
XóaHihi, nge em ko thích cãi nhau, tưởng đâu ko biết mấy trò khôn vặt này :))
Uh, cãi nhau với em chán chết, thà nghe em kể mấy chuyện hóng hớt còn vui hơn :d. Gặp bả có gì hay, viết thành entry anh xem với.
Thời còn đi học phổ thông, cái từ chết hầu như là ngôn từ mặc định rất phổ biến của thanh thiếu niên miền Bắc nói chung, và của thanh thiếu niên Hà nội nói riêng dùng để thay cho từ yêu...nói về một ai đó đang yêu, hoặc đang chồng cây Si kẻ nào đó...ví dụ: thằng này chết con kia...hoặc con này đang chết thằng nớ...nhưng không hề dính dáng đến cái ý nghĩa từ chết lâm sàng:))
XóaMình cũng có vài đứa chít trong đời,:)) nhưng là chít giả, chả có đứa nào chít thật nên đến giờ vưỡn mồ côi tềnh iu.hịhị:))
Khung K dũng cảm thiệt đó=D>. Ka vừa dụ cãi nhau vừa nhe răng mà không sợ...Haha.
Hì, ko sợ. Cùng lắm thì giả bộ xin lỗi :d
XóaGặp Như Anh rất xúc động. Bõ công chờ...
XóaChị tặng em sách, cuốn thư tình của Thạc. Em tặng chị một túi hến, công tụi em đi bơi và hì hục mò cả buổi, chị không nhận! :D - Vì chị ngại nấu.
Em chả biết có viết về buổi đi chơi hôm nay không- ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè. Em bảo sẽ viết bài Tìm trai :D để tạ ơn người bắt hến, nhưng buồn ngủ quá :D
Còn chị Như Anh thì sẽ còn rất nhiều dịp.
chị không nhận! :D
XóaNụ cười thật thà :d
Bài hát này em nghe rất thích nhất là sau khi nghe Nguyễn ngọc Ngạn kể chuyện về xuất xứ ra đời của bài hát.
Trả lờiXóaMột bài hát thật đẹp, diết da. Không thể không rung cảm...
http://youtu.be/6VGD14iVZWw
XóaGọi người yêu dấu bao lần.
Nhẹ nhàng như gió thì thầm.
Làn mây trôi gợi nhớ chơi vơi thương người xa xôi.
Gọi người yêu dấu trong hồn.
Ngập ngừng tha thiết bồn chồn.
Kỷ niệm xưa mơ thoáng trong sương cho lòng nhớ thương.
Người yêu dấu ơi, sao lòng se sắt đầy vơi?
Người yêu dấu ơi, thu về tim vẫn đơn côi.
Người yêu dấu ơi, khi ngàn sao đêm lấp lánh.
Tâm hồn bâng khuâng, nhớ ngày vui đã qua nhanh.
Thương đôi mắt sao trời lung linh.
Thương yêu ngón tay ngà xinh xinh.
Thương yêu dáng vai gầy thanh thanh.
Thương yêu vòng tay ghi xiết ân tình
Thương yêu dáng em buồn bơ vơ.
Thương yêu nét môi cười ngây thơ.
Thương yêu tóc buông lơi dịu dàng
Thương em mong manh như một cành lan.
Gọi người yêu dấu xa vời.
Mà lòng lưu luyến bồi hồi.
Ngày biệt ly đành nhớ nhau thôi khi chiều nhẹ rơi
Gọi người yêu dấu muôn đời.
Nghẹn ngào không nói thành lời.
Tình yêu xưa ngày tháng phai phôi biết bao giờ nguôi...
=D
Xóa@};
...biết bao giờ nguôi...
XóaHì nghe mấy bản nhạc Kiến được khơi dòng nhỉ ..
[color="blue"]Người được ta yêu có thể k biết, có thể k nhận thấy ngay thời khắc này ta đã chết[/color]
nhớ mấy câu thơ của Du Tử Lê:
ngày tuyệt vời đã tới
sống, như một đường gươm
cần chi biết mộ phần
một phút nào sẽ chết
tình như một đường gươm
ngực đây, gươm hãy ngập.
@Ka: giai thoại về bài hát hả ? Tom tắt cho mọi người nghe với - có phải ai cũng nge NNN đâu ?
Dzạ, cs xô bồ xô bộn quá a K, chỉ khi 1 mình mới chạy lên chỗ a K hay chỗ chị Ka nhâm nhi được đôi điều thầm kín... Mang ơn a...
XóaChúc cả nhà 1 ngày vui ! :)
Giai thoại về bài hát theo lời kể của NNN:
XóaHồi đó Vũ Đức Nghiêm đang phụ trách một địa bàn ở Đà Lạt trong đó có một ngôi biệt thự. Ka nhớ không rõ nhưng hình như VĐN là sĩ quan quân cảnh. Mọi chuyện bắt đầu khi một người bạn gửi VĐN cô con gái yêu của mình đến nương nhờ nơi đây, nhờ chàng nhạc sĩ bao bọc. Bởi vì nàng đang...có bầu. Một điều ô nhục tai tiếng nhất hồi ấy.
Rồi từ bao giò, chàng đã đem lòng yêu nàng. Có lẽ đơn giản vì:
Thương yêu dáng em buồn bơ vơ.
Thương yêu nét môi cười ngây thơ.
Thương yêu tóc buông lơi dịu dàng
Thương em mong manh như một cành lan.
Một cô gái buồn mong manh, đẹp dịu dàng, lại đang gặp ngộ nạn, thử hỏi có trái tim nghệ sĩ nào không rung lên thao thức. Nhất là trong một khung cảnh nên thơ, hữu tình như Đà lạt? Những đếm khuya thanh vắng, những tối sương mờ chiều rũ buồn, những sớm mai bàng bạc màu sương?
Rồi một hôm, ngôi biệt thự đột ngột có thêm một vị khách mới. Vị khách bất ngờ viếng thăm và đến ngay phòng của nàng khiến nhân viên bảo vệ không kịp ngăn lại. Đó chính là chị Nghiêm, mẹ của...8 đứa con lặn lội lên thăm chồng.
Đến trước cửa phòng, chị thấy chồng mình đang quỳ dưới đất nâng niu đôi chân của tình nhân trên tay, có lẽ là để buộc dây giầy. Nhìn thấy cảnh đó, chị sững lại.
Nhưng người phụ nữ ấy chỉ nhẹ nhàng nói:
- Đại tá XX đang đợi anh ở phòng bên kia!
Câu chuyện sau đó như thế nào thì chúng ta có thể tự phỏng đoán được. Và bài hát ra đời như thế. Một tiếng lòng được xếp thành lời với nỗi diết da yêu thương trìu mến, tiếng gọi người yêu đầy tiếc nuối nhưng xiết bao chở che, dịu dàng như tấm tình mà chàng đã dành tặng cho nàng.
Nguyễn Ngọc Ngạn có một truyện ngắn được viết theo motip này: Con gái bạn chửa hoang nhờ bạn là sĩ quan trông nom, rồi mối tình anh hùng cứu mỹ nhân nảy nở nhưng ở truyện này, cô bé kia lại từ chối tấm tình ân nghĩa như non cao biển rộng của chàng. Có lẽ bởi vì trong lòng nàng chỉ có lòng biết ơn.
XóaEm nhớ không nhầm thì bên Yahoo anh cũng đã có entry về bài này. Và lần đầu tiên em sang nhà đại K cũng còm ở chính bài này:
Bài này mình cũng thích. Thích lắm ý!
Hè hè, zui quá ha. :D
Kể ra Khung mà thế này thì cũng rất nên....khùng!
Nhân em Tuấn nhắc đến những ngày vui cũ mấy anh chị em quen nhau, trêu chọc nhau, lại cũng nhân entry này, bao nhiêu điều có thể nói gọn trong mấy câu:
Tâm hồn bâng khuâng, nhớ ngày vui đã qua nhanh.
Cho nên, với những kẻ luôn hòai niệm, luôn mang trong mình nỗi man mác thân phận, thì mỗi giọt nước trôi qua, mỗi tiếng cười ngày cũ...đều gợi nhớ gợi xưa. Sao không sống ngay bây giờ, cho thực tại, để mỗi phút giây đều là một quá vãng đẹp mà ta phải muốn sống thêm một lần nữa.
P/s: Giai thoại về VĐN ghi theo trí nhớ nên có thể có chi tiết vụn vặt không chuẩn xác. Ví dụ Ka không nhớ rõ VĐN khi đó đeo lon gì, binh chủng nào và tổ ấm của đôi uyên ương đó không biết là biệt thự hay là khách sạn, hoặc nhà nghỉ....nữa :D
Còn lại mọi chi tiết đều chuẩn xác như lời anh Ngạn.
Với giai thoại đẹp của VĐN không tòi ra thơ mới là lạ...Phải tớ thì hồn cũng phải rungthật lực , các bác có đồng ý thế không ạ.
Xóacòn tòi gì hơn cả thơ nhạc nữa í chứ :))
XóaHaha, anh!:))
Xóa"Thương yêu dáng em buồn bơ vơ", nghe nẫu cả lòng.
Trả lờiXóaBa bài hát e đều rất thích, nhất là bài giữa, nhẹ nhàng, nhu mì, yêu thương.
nhẹ nhàng, nhu mì, yêu thương.
XóaRất thích cách đánh giá này :d
Anh cũng thích bài này vì chính những điều ấy, nên chọn làm tên cho entry .
Nghe thử cô ca sĩ này hát " Người yêu dấu ơi " nha đại ca !
Trả lờiXóahttp://www.youtube.com/watch?v=UoJnTKWjKCI
Tks em nhé. Bài này Ngọc Lan hát thât tuyệt.
XóaThời anh mới lớn, thường nghe bản này qua giọng hát Thanh Lan ..
Sau này hay nghe Vũ Khanh hát. Mời em nghe nhé
http://www.nhaccuatui.com/m/AK9lM5ejiERM
:) Vũ Khanh hát da diết anh nhỉ ! Em chưa nghe bao giờ , thanh kiều đại ca !
Xóa