Hôm nay mời mọi người theo Duy Khánh Ra xứ Huế và đọc tiếp Tiếng Huế for today 2, để biết thêm một số từ địa phương Huế, nói đúng hơn là từ địa phương của các tỉnh từ Huế đến Nghệ An, vì các từ địa phương được nhắc đến hầu hết nằm trong vốn từ vựng chung của cả 5 tỉnh. Huế phân biệt với các tỉnh khác chỉ ở cái giọng - nhẹ hơn, đài các hơn, và sai một số âm - ăn thành ăng, nói thành noái ..
Nhớ Huế, qua giọng ngâm Hồng Vân
Đọc thơ
Anh nhìn em như nhìn thấy quê mình
Ôi xứ Huế thân yêu chừ xa khuất
Nghe em ngâm những âm thanh trong vắt
Anh hình dung thấy bóng
Một con thuyền
Một giải sương mờ
Một khóm trúc nghiêng nghiêng…
Những kỷ niệm ngày xa xưa bừng dậy
Âm thanh ấy thoát từ câu mái đẩy
Tiếng "hò….ơ.." nghe đứt ruột, buồn sao
Biết mấy đau thương, cũng biết mấy ngọt ngào
Lưu luyến ngàn đời
Như không muốn dứt
Giàn mướp vàng con ong bay hút mật
Trưa thiu thiu chày giã gạo buồn tênh
Giọng hò ru em rười rượi cất lên
Em đã ngủ sao chị còn ru mãi
"À…a…ời..
Hai tay cầm bốn tao nôi
Tao thẳng,tao dùi, tao nhớ, tao thương"
Có phải trưa nay chị nhớ người thương
Nên mượn cớ ru em để ru lòng mình thương nhớ
Có phải ngàn năm thương thương, nhớ nhớ
Khiến tiếng đàn bầu thêm xé ruột bào gan
Tiếng Nam Ai rung tận đáy tâm hồn
Tiếng sáo Huế dài thêm thổn thức
Và tiếng em ngâm lơi lơi, dìu dặt
Chở buồn về vây phủ kín hồn anh
Bọn chúng mình bỏ Huế tha phương
Những thổ ngữ lâu ngày quên lững mất
Bỗng hôm nay em ngâm lên như nhắc
Ôi vui sao giọng Huế của quê mình
Tưởng như mình đang đừng ở Bao Vinh
Đang thơ thẩn bên bờ sông Gia Hội
Vỹ dạ , Kim Luông, Nam Giao , Đất mới…
Nghe thân yêu biết mấy tiếng quê ta
Nhớ giọng hò, điệu hát lời ca
Nhớ hường thầu đâu ngát đường Giao Thủy
Nhớ mái chèo khua bên bờ thôn Vỹ
Nhớ bánh bèo, cơm hến, nhớ chè sen
Nhớ phấn thông vàng rụng lối đi quen
Hột móc , hột muồng, trái sim, trái vả
Nhớ hồ Tịnh tâm thơm sen chiều hạ
Nhớ quít Hương Cần, nhớ cốm Hai lu
Nhớ bờ tre vọng mãi tiếng chim cu…
Ngâm nữa đi em bài thơ giọng Huế
Chúng ta sẽ đưa nhau về thăm quê mẹ
Bằng con thuyền êm ái của thanh âm
Ngâm nữa đi em, ngâm nữa đi em.
Cho vợi nhớ thương thầm….
Anh nhìn em như nhìn thấy quê mình
Ôi xứ Huế thân yêu chừ xa khuất
Nghe em ngâm những âm thanh trong vắt
Anh hình dung thấy bóng
Một con thuyền
Một giải sương mờ
Một khóm trúc nghiêng nghiêng…
Những kỷ niệm ngày xa xưa bừng dậy
Âm thanh ấy thoát từ câu mái đẩy
Tiếng "hò….ơ.." nghe đứt ruột, buồn sao
Biết mấy đau thương, cũng biết mấy ngọt ngào
Lưu luyến ngàn đời
Như không muốn dứt
Giàn mướp vàng con ong bay hút mật
Trưa thiu thiu chày giã gạo buồn tênh
Giọng hò ru em rười rượi cất lên
Em đã ngủ sao chị còn ru mãi
"À…a…ời..
Hai tay cầm bốn tao nôi
Tao thẳng,tao dùi, tao nhớ, tao thương"
Có phải trưa nay chị nhớ người thương
Nên mượn cớ ru em để ru lòng mình thương nhớ
Có phải ngàn năm thương thương, nhớ nhớ
Khiến tiếng đàn bầu thêm xé ruột bào gan
Tiếng Nam Ai rung tận đáy tâm hồn
Tiếng sáo Huế dài thêm thổn thức
Và tiếng em ngâm lơi lơi, dìu dặt
Chở buồn về vây phủ kín hồn anh
Bọn chúng mình bỏ Huế tha phương
Những thổ ngữ lâu ngày quên lững mất
Bỗng hôm nay em ngâm lên như nhắc
Ôi vui sao giọng Huế của quê mình
Tưởng như mình đang đừng ở Bao Vinh
Đang thơ thẩn bên bờ sông Gia Hội
Vỹ dạ , Kim Luông, Nam Giao , Đất mới…
Nghe thân yêu biết mấy tiếng quê ta
Nhớ giọng hò, điệu hát lời ca
Nhớ hường thầu đâu ngát đường Giao Thủy
Nhớ mái chèo khua bên bờ thôn Vỹ
Nhớ bánh bèo, cơm hến, nhớ chè sen
Nhớ phấn thông vàng rụng lối đi quen
Hột móc , hột muồng, trái sim, trái vả
Nhớ hồ Tịnh tâm thơm sen chiều hạ
Nhớ quít Hương Cần, nhớ cốm Hai lu
Nhớ bờ tre vọng mãi tiếng chim cu…
Ngâm nữa đi em bài thơ giọng Huế
Chúng ta sẽ đưa nhau về thăm quê mẹ
Bằng con thuyền êm ái của thanh âm
Ngâm nữa đi em, ngâm nữa đi em.
Cho vợi nhớ thương thầm….
Nghe tiếng dạ em ngọt ngào dịu mát trong anh ..
Tiếng dạ cô gái Huế nghe rất đỗi nhu mì. (Hì, nhưng đâu chỉ gái Huế mới có tiếng dạ nhu mì ?). Mời nghe
Tiếng Dạ Tiếng Thương, nhạc và lời Hoàng Sông Hương, Mỹ Lệ trình bày
Huế Buồn Chi là tựa một tập thơ của Hoàng Xuân Sơn, một người con xứ Huế đang lưu lạc tận xứ Hoa Kỳ, nên không ít lần than thở
Lâu lắm không hề nghe thổ âm
răng - rứa - chừ - mô cũng lạ dần
giọng treo trên núi hồn xiêu lạc
giọng bỏ về nơi chốn tị trần
Sau đây là một bản nhạc do Phạm Anh Dũng phổ bài thơ Huế Buồn Chi trong tập thơ nói trên
Huế Buồn Chi - Vân Khánh hát
Đọc thơ
Huế buồn chi Huế không vui
Huế o ở lại Huế tui đoạn đành
O đau sương khói một mình
Tui đi ray rứt Nội thành tái tê
Huế buồn chi tội rứa thê
Tình xưa nghĩa cũ ngó về tựa nương
Huế ơi mộng tới đường trường
Kim Luông Vỹ Dạ dòng Hương có còn
Trèo tình lên núi mà thương
Cỏ hoa chất ngất phố phường ở mô
Huế chừ cách mấy triệu o
Mưa qua cửa Thượng chiều co bến Thừa
Nghe lại Tiếng Dạ Tiếng Thương với giọng ca Thu Hiền
Trả lờiXóaMình góp thêm vô một chút hí!
RỨA RĂNG
Đời là rứa hay là răng rứa hí
Rứa răng đời không một chút vui tươi.
Thấy răng răng nên đôi lúc mỉm cười.
Vì rứa rứa nên dường như muốn khóc
Câm lặng rồi, rứa răng cứ mời mọc.
Có nói nhiều răng rứa cũng như ri
Mà răng răng, rứa rứa có ích chi
Rứa răng, răng rứa hỡi người đà chán lắm
Có nhiều lúc hỏi răng mà như rứa
Đành trả lời như rứa chứ mần răng
Vô danh
(Đời là thế, hay là sao thế nhỉ)
(Thế sao đời không một chút vui tươi)
(Thấy sao sao nên đôi lúc mỉm cười)
(Vì thế đấy nên dường như muốn khóc)
(Câm lặng rồi, thế sao cứ mời mọc)
(Có nói nhiều, sao thế cũng thế thôi)
(Mà sao sao, thế thế có ích chi)
(Thế sao, sao thế... )
(Có nhiều lúc hỏi sao mà như thế)
(Đành trả lời như thế, chứ làm sao)
(Vô Danh, ĐVP ‘chuyển ngữ’)
tks Phú Đoan nhé. Bài thơ hay, đúng chất Huế - gượng cười trong lúc bụng nhiều khi muốn khóc ..
XóaÂy dzà, tuyệt cú mèo. Tks 4 U two. :D
Trả lờiXóaT nghe hiểu hết ko đấy :d
XóaChị Ka cuối tuần nghe nhạc, còn anh K thì nghe ngâm thơ!
Trả lờiXóaEm Di: Khi nầu chị Ka nghe nhạc là khi đó chị Ka vui.
XóaCòn anh K nghe thơ ngâm hàng ngày, mọi nơi, mọi lúc và mọi chỗ, có nhẽ!
Năm 2001 em ra Huế học. Hồi ấy tới trọ đường Nguyễn Lộ Trạch cũng hơi xa trung tâm thành phố một chút. Tối khuya đang học bài nghe mụ Huế rao bán trứng vịt lộn, giật cả mình!
Trả lờiXóaEm Di rao hột vịt lộn cho bà con nghe cái giật mình coi! :D
Xóanghe rao em Di tưởng người ta bán gì ? :))
XóaAnh K....muốn nghe hả? :D
XóaMuốn chứ.
XóaCái giọng các o rao ai hột vịt lộông hôn, ai chè hạt sen đậu váng hôn nghe não cả lòng, nhưng đôi lúc lại nhớ .. muốn được nge lại một lần :(
Hì, khuya nhắc hột vịt lộn, lại đói bụng thèm ăn ..
XóaỞ Huế hồi ấy có bún bò mụ Rớt nỗi tiếng, HTT qua Mỹ chắc nhớ nên dụng cái hoạt cảnh này ..
http://youtu.be/himHGxLtdh4
Dzạ nghe hai anh ngâm thơ thì hiểu hết, riêng chị UD nói chi t k hiểu lắm...
XóaChỉ nhớ có lần đi tàu lửa ra Huế, tàu dừng thì mấy bà mấy o bán hàng rong nhảy lên, rao loạn xà ngầu, chữ đầu thì nhỏ, chữa sau thì lớn: ai trà Đá, bánh Téc, vịt Lộn đây !!!
Kiểu ni chắc chít, phức tạp quá, chạy thui! :D
Đi mô ? chừ mới vô 8 rứa?
XóaTrời đất ơi đạica Trư, mấy bữa ni tìm a trên blog mà k thấy, tưởng a ...chết chìm chết đắm ở đâu rồi chứ ! Hà hà... Kiến mới đi về lên đọc còm chị UD ở đây mà 'thắc cười quớ', và tự dưng cũng thấy ...nhớ a Trư ghê. Hì hì... A còn thức hả?
XóaChứ anh K tưởng bán chi? Tò mò... Hã hã...
Xóaanh hiểu mà, nên chắc ko tưởng bở như em đến phải giật mình :d
XóaEm còm đến 3 lần cứ mất, thôi ứ thèm còm nữa, chán chết.
Trả lờiXóaBlogspot lại trổ chứng hả, tiếc nhở .. thôi còm lại đi nhé. Cố còm đến 3 lần thì chắc có ý gì hay rồi :d
Xóa