Nhớ lại nhiều năm trước về thăm quê, bà già vợ đãi đủ thứ ngon lành. Tôm, mực, cá tươi rói người ta mới đánh bắt từ biển, từ đồng ruộng. Thịt heo cũng là heo đen, gà là gà thả vườn .. Sau vài bữa đầu tiên chiều ý bà, gần ba tuần còn lại đến bữa ăn, chỉ xin bà chén nước mắm nhỏ và trái ớt xanh .. Cái thứ nước mắm biển làm thủ công mua từ nhà người quen ở vùng biển thơm nhức mũi ấy, không cần gia thêm bột ngọt bột nêm chanh đường tiêu ớt tỏi hành gì, chan thẳng vào chén cơm gạo trắng tinh, và ăn . thỉnh thoảng cắn miếng ớt xanh không quá cay, mùi thơm nhè nhẹ .. ăn vào ngon nhức răng ..
về quê, đàn bầu Phạm Đức Thành
Hình bóng quê nhà, đàn bầu Phạm Đức Thành
Tình Hoài Hương, Phạm Duy
Ngày trở về, Phạm Duy
In memory piano Paul Mauriat
Thích những bài hòa tấu không lời này quá Đại ca ơi . Lâu lắm em mới nghe lại tiếng đàn bầu của Việt nam quê hương tôi . Nghe muốn nhè ... !!!
Trả lờiXóaĐại ca có về quê không ? Nghe nhạc bùn thế ?
:d Em nghe muốn nhè có lẽ do nó gợi những kỉ niệm làm ngậm ngùi thôi, còn các bản nhạc cà ta lẫn tầu đều rất đằm thắm, ngọt ngào nhưng đầy sức sống mà ..
Xóalâu rồi ko về quê, bạn bè mới gọi điện .. lại chỉ biết hứa :(
Đúng rồi anh ! Kỷ niệm làm người ta rất ngậm ngùi , nhất là những kỷ niệm đẹp ... nhè là ở chỗ ấy , bùn là ở chỗ ấy . Sâu lắng !
XóaVề đi anh , tranh thủ về khi có dịp . Em vẫn hay về với bãi cát trải dài , sóng vỗ mênh mông ... dù chỉ một mình đi dạo !
uh, phải hạ quyết tâm thôi .. bạn bè bắt đầu ngày một thưa dần rồi .. Đôi khi mong lắm gặp lại bạn, ngồi với nhau trên kè đá bên bờ sông, nói chuyện tầm phào hay chỉ im lặng ngắm mây bay, vẽ những bức tranh vân cẩu trên trời chiều ..
Xóachợt nhớ mấy câu thơ viết từ lâu lắm ..
Xóa[color="blue"]
tết đến trời trở lạnh
đốt củi ngồi suốt ngày
chợt thấy lòng hiu quạnh
giá có rượu để say
giá có được đứa bạn
ngồi tán gẫu lan man.[/color] ...
Hồi ấy sao nghèo ghê thế nhỉ.
Tết, rượu ko có mà uống cho say.
Cả bạn cũng ko có mà ngồi tán gẫu ..
:D Ngày xưa mà tất nhiên là nghèo hơn bây giờ quá rồi Đại ca . Quy luật của sự phát triển .
XóaAnh nói thế này em lại muốn cho anh anh nghe lại bài : " Buồn" Do Hồ Hoàng Yến thể hiện . Anh bảo anh nghe Hoàng Yến ca chả thấy buồn , lại thấy dzui ! Hic hic ! :D :-?
Đúng qui luật chứ có gì lạ đâu em ui. Em đổ nước lạnh 10 độ vào cục đá 0 độ thì chỉ giúp cho đá tan chảy chứ làm sao giúp nó đông cứng thêm ? Hì, ngâm thơ nhìu người bảo buồn muốn khóc, anh thì thấy khi buồn nghe ngâm thơ lòng nhẹ nhàng ra :d
XóaCó những nỗi nhớ làm người ta đau, nhưng cũng có những nỗi nhớ làm người ta ấm lòng ..
:-? Phù phù toát mồ hôi ! Hic ! Ui chài ui , phức sờ tôp qué heng ! Dưng đúng là dzậy mờ , dzậy mới là cuộc sống ... Khi không còn cảm thấy khổ đau , không thấy vui tươi , không thấy hạnh phúc thì hic bùn lắm !
XóaUh, bi kịch chốn đào nguyên .. nơi không, thời gian đều như dừng lại, và cuộc sống cũng.
XóaNên chả cần mơ ước chi chốn ấy. Cứ cõi trần này mà sống, vui buồn .. Chỉ cố làm sao vui nhiều hơn tí là ok, chứ vui đến 99,98 % thì chỉ có nơi xứ thiên đường :d