tranh Van Gogh |
Năm 1980 ông vượt biển qua định cư ở Canada cho đến nay.
Ông bắt đầu sáng tác nhạc từ thời học đệ tứ (lớp 9), nhưng phải đến Thu Ca viết ở Hà Nội (1953) mới khẳng định được tên tuổi.
Trong một cuộc phỏng vấn của Trường Kỳ, ông cho biết:
Hồi đi học, là tôi đã thích, đã mê nhạc lắm rồi. Tôi nhớ lúc còn đang đi học, trong nhà có một cái radio cổ lỗ sĩ mà cứ ráng bắt cho được những đài Pháp Á, đài Hirondelle ở Hà Nội... Nghe cứ ù ù mà thích lắm. Thời đó tôi mê loại nhạc thời danh của Ðoàn Chuẩn-Từ Linh, nghe được những bài “Tà áo Xanh”, “Dang Dở” hay “Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay” thú vị lắm. Thời ấy làm như mình bị thấm cái nhạc đó cho nên khi sáng tác, mình phải làm sao có cái “air” nhạc cho nó như vậy...
Vì thế không lạ gì khi ông có khá nhiều bản nhạc viết về thu.
Phạm Mạnh Cương còn là một trong những người đầu tiên tổ chức sản xuất băng dĩa với Trung tâm băng nhạc Tú Quỳnh tại Sài Gòn, đã phát hành khoảng 20 băng nhạc với các giọng ca nổi tiếng thời bấy giờ: Thái Thanh, Lệ Thu, Khánh Ly, Duy Trác, Sĩ Phú, Thanh Tuyền, Phương Dung ..
thơ Thanh Tùng
Sớm nay em bỗng trở về
Em vụt tới rung cây đổ lá
Bốc bụi mờ trắng cả bao la
Nỗi chia xa se lạnh đá bên thềm
Em đạp lên tất cả
Rồi ngã vào anh theo cách ngã của mùa thu
Rồi hôn lên anh theo cách hôn dài của gió
Thấm vào anh, vật vã trên anh
Bứt xuống trong anh bừa bãi lá vàng
Da thịt em đâu? Mềm dịu em đâu?
Anh hốt hoảng bới tìm trong lá quẩn
Trong những vòm cây vun vút chuyển màu
Trong những vạt bụi bồng bềnh ảo giác
Chóng mặt khi bất ngờ đổ xuống
Cả một trời vô tận sắc vàng
Nơi mảnh lá dấu màu mắt em sầu đắng
Gió đến ào cuốn phía xa xăm.