tranh mực tàu Phương Bình |
1. Phú Quang. Catinat Cà Phê Sáng
Những gương mặt lạ quen,
Những giọt cà phê đen đặc,
Anh ngồi một mình
Khuấy loãng thời gian...
...
Sáng nay ngồi một mình
Với nỗi buồn xa vắng...
Từng giọt từng giọt đắng,
Anh uống cạn lạ quen.
2.
Buổi sáng
thơ PN Thường Đoan
Những gương mặt người
Quen và không quen
Những giọt cà phê muôn đời đen nhánh
Tiếng chim khua vỡ buổi sáng lạnh
Em ngồi một mình
Khuấy loãng thời gian
Buổi sáng muốn gọi anh
Nắng nói lời mê ngủ
Buổi sáng muốn gọi anh
Gió se lạnh chối từ
Quàng nỗi nhớ chạy quanh chiếc bàn nhỏ
Bản giao hưởng đêm qua còn phảng phất trên phím dương cầm
Người đã vội quên cung bậc cuối
Nụ hôn nửa vời
Trái tim không cửa
Ai hờ hững xéo lên lá cỏ
Buổi sáng ngồi một mình
Không quen những nụ cười lạ
Em đậm đặc với nắng thu mưa hạ
Tan cùng tàn đông
Lòng bàng hoàng luyến tiếc níu vạt áo xuân
Đã chậm mất nửa mùa cuối cùng
Khói thuốc cay và cà phê đắng
Cơn đau màu men ngà
Buổi sáng ngồi một mình
Uống cạn kiệt
Lạ
Quen!
3. Les Matins D'hiver - Gérard Lenorman
paroles
Dans la nuit sombre et glacée
Quand je marchais à côté de mon frère
Sur le chemin des écoliers
Quand nos membres, encore tout engourdis
De sommeil, grelottaient sous les assauts du vent
Nous nous battions à grands coups de boules de neige
En riant
Nous arrivions dans la salle de classe
Où le maître nous séparait
Nous retrouvions chaque jour notre place
Et l´on ne pouvait plus se parler
Puis bercés par les vagues d´une douce chaleur
Que nous prodiguait le vieux poêle
Nos esprits s´évadaient pour se rejoindre ailleurs
Vers des plages
{Refrain, x2}
Où il fait toujours beau, où tous les jours sont chauds
Où l´on passe sa vie à jouer
Sans songer à l´école, en pleine liberté,
Pour rêver
Je me souviens de l´odeur fade et chaude
De notre classe calfeutrée
Des premières lueurs pâles de l´aube
A travers les vitres givrées
Je revois les yeux tendres et les visages tristes
Qui autour de moi écoutaient
Et pendant les leçons dans mon coin je rêvais
A des îles
{au Refrain, x2}
La la la la la la...
4. Les Matins D'hiver - Paul Mauriat
Hì hì, phải gọi là Tờ mờ sáng mới đúng chớ!
Trả lờiXóaTrời mùa đông, anh K dậy sớm nàm giề? Khai mau!
Hã hã...
Tò mò. Nhưng ko như em ngĩ đâu nhé :))
XóaEm hèn lắm Đại ca không bao giờ dám ngồi cafe một mình , dù thích :D
Trả lờiXóaNgày xưa Phú Quang có 1 tiệm cafe trên đường Đồng Khởi á Đại ca , em nhớ là năm 96 - 97 .
Nghe Paul vẫn thích anh nhỉ .
Anh nghe bài "Cafe 1 mình" thử đi !
http://www.youtube.com/watch?v=6K5uWZUsKX4
uh, sáng se lạnh mà nghe mấy bài này, đặc biệt Paul với martins d' hiver thì đã gì đâu :d
XóaBài này của Ngọc Lễ hình như anh cũng từng post đâu đó trong blog này
Sáng nay nghe mưa quanh mình
Trời chợt lạnh như mùa đông
Những cơn mưa rơi ơ thờ
Rớt trên cuộc tình mong manh
Em đã đi một ngày mưa buồn
Cơn gió đông lạnh đầy đôi tay
Em đã đi để lại nơi này
p/s: em ko nên đi cafe một mình đâu nhé, coi chừng cha mìn. :d
Ơ ơ , đáng lý ra Đại ca động viên em út bỏ gan sứa , gắn gan hùm vào đi cafe 1 mình cho oách , sánh vai cùng bè bạn 5 châu , lại khuyên em không nên đi một mình , hic hic ! :-?
XóaEm còn nhiều cái hèn lắm hì hì đại ca !
Hì, gắn bậy vào cơ thể nó cũng thải loại, lại càng ko giống ai .. cứ thiệt thà mà sống đi em.
XóaThật ra ai chả có cái gì đấy để sợ. Như trong nhà em thì sợ dán, dán thì sợ XO em, XO em lại sợ em .. vạn vật tương sinh tương khác thế mà :d
Lưu lại bài thơ vì PHT vừa tuyên bố xóa bỏ.
Trả lờiXóaBẠCH LỘ – Phan Huyền Thư
(Độc ẩm với Lã Bất Vy)
Những gương mặt người
Quen mà không quen
Từng giọt sương nén trong veo câm nín
Tiếng chim khua vỡ buổi sáng lạnh
Em một mình
Ngồi khuấy loãng thời gian
Buổi sáng muốn ôm anh
Nắng nói lời mê ngủ
Buổi sáng muốn gọi anh
Mây tái mặt thẫn thờ
Quàng nỗi nhớ lên gối chăn bỏ ngỏ
Bản Blues jazz đêm qua lẩn khuất phím dương cầm
Người thiên di cung bậc cuối cùng
Nụ hôn nửa vời
Trái tim không cửa
Bóng ai hờ hững xéo trên lá cỏ
Điềm tĩnh ngồi chờ gió
Về tan cùng tàn thu
Buổi sáng
Một mình
Quen mà không quen…
Lục lọi trí nhớ một hình nhân đêm
Quấn quýt trùng căng kén ngà, tơ lạ
Nuốt vào chầm chậm như loài lông vũ
Vừa bay vừa thảng thốt…âm u
Buồn ngại ngần níu vạt ngu ngơ
Chậm mất nhau cuối mùa
Bão giông đã nửa đời lạc nhịp
Cơn đau da lươn lên men vân gốm
Buổi sáng mị tình
Nốc cạn
Một tứ thơ.
Em có cuốn Sẹo độc lập nên dù PHT có xóa thì em vẫn còn :D Cuốn này có nhiều tác phẩm mỹ thuật rất mê ly đó anh
XóaTiếc quá, anh không có. Nhìn cái sẹo đọc lập của cô ấy chắc đẹp lắm hầy :d
Xóa:D đẹp ở nhiều góc cạnh anh ạ...
Xóachỉ cần ba góc đẹp là ok, ko cần nhiều mô
Xóa