Trăng
1
Thầy Tuệ Sỹ - Vạn Giã 7/11/2013 |
Quanh năm bạn ánh đèn
Thẹn tình Trăng liếc trộm
Bẽn lẽn núp sau rèm.
2
Yêu nhau từ vạn kiếp
Nhìn nhau một thoáng qua
Nhà đạo nguyên không nói
Trăng buồn trăng đi xa.
Bài thơ trích trong tập Giấc Mơ Trường Sơn đã một lần giới thiệu trên blog này. Bài thơ Khung Trời Cũ sau đây cũng từng giới thiệu với giọng ngâm Thúy Vinh và bản nhạc phổ thơ của Hoàng Ngọc Tuấn qua tiếng hát Lê Mai. Hôm nay mời nghe bản do Trần Quan Long phổ, chơi không lời:
Khung Trời Cũ
Nghe thêm một bản ko lời cũng do Trần Quan Long phổ thơ trong tập Giấc Mơ trường Sơn
Thương Nhớ
Vài bài thơ cũng trong tập Giấc Mơ Trường Sơn
Một Thoáng Chiêm Bao
Người mắt biếc ngây thơ ngày hội lớn
Khóe môi cười nắng quái cũng gầy hao
Như cò trắng giữa đồng xanh bất tận
Ta yêu người vì khoảnh khắc chiêm bao
Rừng Vạn Giã 1976
Bếp lửa giữa rừng khuya
Ai biết mình tóc trắng
Vì yêu ngọn nến tàn
Rừng khuya bên bếp lạnh
Ngồi đợi gió sang canh.
Rừng Vạn Giã 1977
Cây khô
Em xỏa tóc cho cây khô sầu mộng
Để cây khô mạch suối khóc thương nhau
Ta cúi xuống trên nụ cười chín mọng
Cũng mơ màng như phố thị nhớ rừng sâu.
Rừng Vạn Giã 1977
Trầm mặc
Anh ôm chồng sách cũ
Trầm mặc những đêm dài
Xót xa đời lữ khách
Mệnh yểu thế mà hay.
NT 1977
Nghe lại bài thơ Khung Trời Cũ với giọng ngâm Thúy Vinh và giọng hát Kim Ngân, nhạc do Tran Quan Long phổ
Khung Trời Cũ thơ Tuệ Sỹ nhạc Tran Quan Long
nguồn thơ và audio: nhacsingheo.com
"Thẹn tình Trăng liếc trộm
Trả lờiXóaBẽn lẽn núp sau rèm"
Sao anh lại nghĩ TRĂNG bẽn lẽn?
Anh viết Trăng làm người ta bẽn lẽn mà em.
XóaTheo em thì vì sao cô gái của Hàn Mặc Tử bẽn lẽn nào ? và vị thiền sư thì sao ? :d
"Không chỉ Trăng của Hàn Mặc Tử mới làm người ta bẽn lẽn. Mời đọc Trăng của Tuệ Sỹ".
XóaEm đọc câu này, xong rồi đọc đoạn:
"Nhà đạo nguyên không khách
Quanh năm bạn ánh đèn
Thẹn tình Trăng liếc trộm
Bẽn lẽn núp sau rèm"
Em lại nghĩ TRĂNG nó bẽn lẽn nhìn ông thiền sư, mà em còn tình nói trăng nhà ổng làm chi vào tới tận rèm nữa ấy chứ?
Hì, uh. Ông Đạo có vẻ nghiêm túc quá nên Trăng tới bẽn lẽn rồi sau đó thấy ổng ko nói chi, buồn bỏ đi luôn .. Nhưng có chắc thế ko ? ông Đạo nghiêm túc sao biết Trăng liếc trộm mình, rồi còn thấy Trăng bẽn lẽn .. rồi còn yêu nhau từ vạn kiếp ..
XóaCả trong Bẽn lẽn của HMT cũng thế, thật ra ai bẽn lẽn ?
Anh e rằng cả hai. Và thật ra cả Trăng và ông Đạo, Trăng và cô nàng bẽn lẽn của Hàn cũng chỉ một ..
Há há, thì ra suy đoán của em cũng có chút trúng. Đạo, trăng, cô em, HMT đều... bẽn lẽn cả.
XóaCó chi mô, tất cả đều là những vảm xúc rất tự nhiên thôi mà.
uh, cái bẽn lẽn của hai tác giả khởi từ cảm xúc rất khác nhau, ngược nhau nữa, nhưng đều rất chân thực nên lại giống nhau ở cái trong sáng hồn nhiên, duyên dáng, cả hai đều hòa nhập vào trăng theo cách của mình ..
Xóa