(Chế Lan Viên).
Lúc sống đớn đau bệnh hoạn, lúc chết cô đơn lạnh lẽo. Nhưng sau chết ngày càng được nhắc nhở nhiều. Người ta ngày càng nhận ra được những đóng góp to lớn của Hàn Mặc Tử cho nền thi ca Việt Nam.
Đây Thôn Vỹ Dạ có lẽ là bài thơ nổi tiếng nhất của Hàn Mặc Tử.
Thôn Vỹ tức thôn Vỹ Dạ (nay thuộc phường Vỹ Dạ, Huế), nguyên là Vĩ Dã (vĩ 葦: lau, dã 野 : cánh đồng), thời nhà Nguyễn là nơi cư ngụ của nhiều vương hầu, quý tộc ..
Đấy cũng là nơi ở của Cô Hoàng Thị Kim Cúc, người trong mộng của Hàn.
Hàn quen cô từ 1932 khi cha cô vào làm việc ở Quy Nhơn đưa cả nhà theo. Bấy giờ Hàn 20, cô ít hơn một hai tuổi. Hàn làm thơ Vịnh Hoa Cúc
Thu về nhuộm thắm nét hoàng hoa,
Sương đẫm trăng lồng bóng thướt tha.
Vẻ mặt khác chi người quốc sắc,
Trong đời tri kỷ chỉ riêng ta.
viết Hồn Cúc
Bây lâu sát ngõ, chẳng ngăn tường
Không dám sờ tay sợ lấm hương
Xiêm áo đêm nay tề chỉnh quá
Muốn ôm hồn cúc ở trong sương.
Đúng là ko dám sờ tay, chỉ là mối tình đơn phương của Hàn, như nhiều tài liệu sau này chứng thực.
Rồi Hàn vào Saigon làm báo, cô theo cha về lại cố hương bên bờ sông Hương. Đến khoảng 1939, nghe tin Hàn bị bệnh nặng, cô có gởi cho Hàn một tấm bưu ảnh, và Hàn viết bài thơ như một lời cảm tạ ..
Đây thôn Vỹ Giạ
Sao anh không về chơi thôn Vỹ,
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên ?
Vườn ai mướt quá, xanh như ngọc,
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Gió theo lối gió, mây đường mây ;
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay.
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay ?
Mơ khách đường xa, khách đường xa ;
Áo em trắng quá nhìn không ra.
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh,
Ai biết tình ai có đậm đà ?
1939
Mời nghe Thúy Vinh ngâm bài thơ này
Bài thơ đã được Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc. Mời nghe Bảo Yến ca
Mời nghe Thiên Thanh ngâm lại bài thơ
và đọc bài viết của nhà phê bình Đặng Tiến: Hàn Mạc Tử và bài thơ thôn Vỹ
Hehe... em lại tem vàng tuyệt tác thơ tình này anh K nhé. Đọc bài này xong lại nhớ bài BẼN LẼN... cũng hay bữa nào anh pot bài í nhá :) :)
Trả lờiXóaHì, bài Bẽn lẽn post từ khuya rùi em. (Click) Đây này
XóaHic! lần sau anh cho mỗi tác gải vầu 1 cái nhãn riêng để... gà công nghiệp như em dễ tìm nha... Nếu được dzị em sẽ biết ơn về điều đó zất :X :X :X
XóaTrong blog này, em muốn tìm đọc Hàn Mặc Tử thì cứ click vào cái link Han Mac Tu ở chổ Label nằm cuối bài ý, (sau chổ Đọc Thêm)
XóaCòn muốn tìm gì khác trong blog, em kéo xuống cuối trang, nhấn vào Tag em quan tâm .. Chúng được xếp thứ tự alphabet rồi, dễ tìm mà ..
Em thử xem nhé. :d
Đại ca à em thích bài này của Hàm Mặc Tử !
Trả lờiXóaThơ của ông cứ day dứt giữa người đi kẻ ở mà theo em hiểu , không chỉ đơn thuần là tình yêu nam nữ , không chỉ đơn thuần chia tay của các cuộc tình mà cái nhức nhối của ông biết mình sẽ phải lìa xa tất cả . Đau đớn của ông khi ông còn quá trẻ , trái tim đầy khao khát sống , đầy tài năng , minh mẫn , yêu cuộc đời không gì tả nổi .
Em hèn lắm chỉ thực sự "đọc" để tâm những bài nhè nhẹ như này ... nặng ký nữa hông đọc luôn B-) .
À à anh đã thăm "trại cùi" ở Quy Nhơn bao giờ chưa ?
XóaEm có ghé một lần lâu lắm rồi , phải 30 năm (chỉ ghé thăm quan thôi rất ít thời gian) , hồi đó vắng kinh khủng , toàn nhà cấp 4 , có phụ huynh bên cạnh mà vẫn sợ , buồn lắm anh , đầy philao ... không biết bây giờ nó thế nào . Em sợ thơ ông từ đó , số phận thật nghiệt ngã ...
Thơ Hàn Mặc Tử ở lệ Thanh, Gái Quê, và cả Đau Thương (tên cũ là Điên) có ba phần thì phần I Hương thơm cũng rất nhẹ nhàng trong sáng. Bài Đây Thôn Vỹ Giạ và Mùa Xuân Chín có thể nói là tuyệt tác của thi ca VN hiện đại.
XóaHì, còn những vần thơ như mê sảng của ông em ko thích thì thôi, đừng đọc. Thực ra thơ ấy nếu chịu đọc hay lắm. Đọc thơ ông và xem tranh Trần Trung Tín, sao thấy hai người có vẽ gần gũi nhau thế. Buồn rũ, cô đơn đến tận cùng .. Ông có gào có la Trăng trăng trăng .. thì vẫn là một nội tịch liêu, như tranh Trần Trung Tín ..