Câu hỏi giữa đời (1972) Tranh Trần Trung Tín |
Tôi xin vái cụ Nguyễn Du ba vái để nói rằng, ngôn ngữ thơ Hàn Mặc Tử làm bàng hoàng tư duy thơ ca của tôi (…) Không phải vì Hàn Mặc Tử sống gần với chúng tôi hơn, mà chính vì Tử đã xây nên một thành trì ngôn ngữ mà thế hệ sau anh không dễ gì phá vỡ”
(Nguyễn Trọng Tạo. Bất chợt về thơ)
Hồn là ai là một trong những giấc mơ thấm đẫm nước mắt mà Nguyễn Trọng Tạo nhắc đến ở trên chăng ? Ở đấy, là nỗi cô đơn rợn người khi Hàn nhận ra Hồn cũng đã bỏ cái xác thân sượng sần bệnh hoạn ra đi, trở nên xa lạ .. Đau đớn sợ hãi hoảng loạn Hàn muốn giết chết hồn đi
Tôi dìm hồn xuống một vũng trăng êm
Cho trăng ngập trăng dồn lên tới ngực
nhưng liệu điều ấy có ích gì, khi cái còn lại cuối cùng cũng chỉ là một tiếng thét rởn ốc trong cõi tịch liêu ..
Hồn Là Ai, Hồng Vân ngâm
Hồn Là Ai
Hồn theo tôi như muốn cợt chơi tôi
Môi đầy hương tôi không dám ngậm cười
Hồn vội mớm cho tôi bao ánh sáng
Tôi chết giả và no nê vô vạn
Cười như điên, sặc sụa cả mùi trăng
Áo tôi là một thứ ngợp hơn vàng
Hồn đã cấu, đã cào, nhai ngấu nghiến
Thịt da tôi sương sần và tê điếng
Tôi đau vì rùng rợn đến vô biên
Tôi dìm hồn xuống một vũng trăng êm
Cho trăng ngập trăng dồn lên tới ngực
Hai chúng tôi lặng yên trong thổn thức
Rồi bay lên cho tới một hành tinh
Cùng ngả nghiêng lăn lộn giữa muôn hình
Để gào thét một hơi cho rởn ốc
Cả thiên đường trần gian và địa ngục
Hồn là ai? Là ai? Tôi không hay
Dẫn hồn đi ròng rã một đêm nay
Hồn mê mệt lả mà tôi thì chết giấc.
(Đau Thương. III. Máu cuồng và Hồn điên)
Bài thơ đã được Phạm Duy phổ nhạc. Mời nghe Tuấn Ngọc hát
Tôi là ai, là ai, ba trăm năm trước tôi là ai?
Là ai, là ai? ra đi vời vợi,
gót hồng lạc dấu em ơi!
Mời nge thêm một ca khúc của Trịnh Công Sơn
Mình qua thăm bạn, được đọc bài viết lạ và nghe mấy bài hát, bài ngâm hay. Thật thú vị! Tối thứ Bảy ấm áp bạn nhé!
Trả lờiXóatks, cũng chúc cô Thủy cuối tuần nhiều niềm vui nhé.
Xóa