tranh Volegov |
Một cái thùng con con
Một đoạn tre nho nhỏ
Chị khiêng chịu nặng hơn
Lâu lâu hơi cau có
Em đi trước run run
Đòn nghiêng vì vai thấp
Dốc đá vấp luôn luôn
Thùng va vào sau gót
Nhiều lúc va vấp đến tóe máu. Chẳng có sao
Ngồi chùi vết máu tươi
Rắc lên chút đất bột
Thế mà vui rất vui
Vui rất vui, vì
Cùng chị đi khiêng nước
Bắt nòng nọc vọc chơi
Có ai ở đây từng có hoàn cảnh ấy không nhỉ.
Cuối năm ngồi đọc những câu thơ của Luân Hoán, những câu thơ dung dị mà thật cảm động ..
Mới đó thế mà già
Chị chồng con lận đận
Em bỏ xứ bỏ nhà
Ở đây trời đẹp lắm
Sao chẳng hề thấy vui
Chẳng phải vì em khổ
Chợt nhớ nhà đấy thôi
Mời nghe Khiêng Nước, Phan Ni Tần phổ thơ Luân Hoán
nhà thơ Luân Hoán |
Luân Hoán, tên thật là Lê Ngọc Châu, sinh năm 1941 tại Hội An, Quảng Nam. Bút danh Luân Hoán do ghép tên song thân mà thành.
Nguyên là sĩ quan Saigon, bị mất chân trái trận Mộ Đức, Quảng Ngải 1969, giải ngũ về làm ngân hàng. Từ 1985 định cư tại thành phố Montréal, Canada.
Bài đăng trên các tạp chí văn học từ những năm 196x
Từ khi ra định cư hải ngoại vẫn sáng tác nhiều, ko chỉ văn thơ mà cả biên khảo: Mấy năm trước ông hoàn thành bộ Tác Giả Việt Nam gần 800 trang in ở hải ngoại.
Mời nghe một chương trình Thơ nhạc do Bích Huyền phụ trách trên VOA dành cho Luân Hoán
ref: luanhoan.net
Tôi rất mê Thơ ...
Trả lờiXóaNhạc và thơ rất tuyệt vời
Chào bạn ghé nhà. Hi vọng bạn có thể tìm được những bài thơ mình thích ở đây.
Xóa