22/3/14
Ván bài lật ngửa
29 nhận xét:
Chú ý: chỉ cần dán link vào, không cần gõ thẻ khi post
Hình (file có đuôi jpg, jpeg, png, bmp, gif ),
Nhạc (file có đuôi mp3 hoặc từ trang web nhaccuatui),
Video (từ Youtube)
Đổi cỡ, màu chữ:
[color="red"][size="20"] chữ cỡ 20 màu đỏ [/size][/color]
(màu dùng mã hexa hoặc tiếng Anh: red, blue, green, violet, gold ..)
Giới thiệu link: <a href="link"> tên link </a>
Chữ đậm <b> chữ đậm</b>
Chữ nghiêng: <i> chữ nghiêng </i>
Chèn Yahoo smiley (click Chèn emoticons để xem phím tắt)
Đã thêm mấy smiley nhưng chưa rảnh thêm vào bảng chèn. Phím tắt:
:-/ bối rối ;) nháy mắt ;;) đá lông nheo
:"> thẹn :X yêu thế =(( tan nát cõi lòng
Chú ý Nếu nút Trả lời ko hoạt động, xin chịu khó lên thanh địa chỉ, gõ thêm vào cuối (ngay sau html) ?m=1 rồi nhấn Enter, nút Trả lời sẽ ok. (29/11/18)
Tôi thử dán link 2 lần mà bị lỗi cả hai. Phỏng vấn diễn viên Nguyễn Chánh Tín do báo Pháp luật & Đời Sống thực hiện đã tung lên Youtube, mà họ chỉ tung đúng những phân đoạn lúc Nguyễn Chánh Tín "lỡ lời", một đoạn hơn ba phút, một đoạn hơn hai phút, cho nên người ta theo dõi rất dễ. Sức mạnh truyền thông của Internet quả là đáng sợ.
Trả lờiXóaTrong "công, dung, ngôn, hạnh" thì "hạnh" đứng sau cùng. Cho nên tôi thấy anh Khung K đúng đắn khi xem phim mà Chánh Tín đóng chứ không xem mấy "tiểu tiết" của diễn viên ngoài đời. Hì hì...
Cảm ơn bạn nhé. Trong hai clip bạn dán, link có chứa dấu gạch nối ( - ) nên link ko chạy được.
XóaThiệt tình mấy chuyện như này vì nó nhảy vào face nên thấy chứ tôi cũng lười, ko tìm đọc. nên ko hiểu rõ, vì thế ko dám có ý kiến bình luận gì. Nhân bạn giới thiệu, tôi mới tìm xem.
Clip 1: Trong clip này ông và bà Bích Trâm bày tỏ sự tiếc nuối ngôi nhà đã ở trong mấy chục năm vì gắn bó với bao kỷ niệm là chuyện bình thường, ai chẳng thế ?. Tuy nhiên ông cũng ý thức được tình cảnh của mình. Trong clip này ông có nói:
Anh em có giúp thì giúp phần nào chứ đâu thể giúp trả nợ được ?
http://youtu.be/yNrAJiqUKN4
Trong clip này về chuyện nhà cửa ông cũng lập lạị ý là:
XóaNếu đủ khả năng thì mua nhà trả góp, ko thì tạm thời đi ở chung cư. Chỉ mong được chổ rộng rãi chút. Chứ để ngân hàng nó sắp xếp, nó cho mình cái chung cư mấy chục thước thì kì cục quá.
http://youtu.be/Q4Itx938U2M
Tóm lại, ko có chuyện ông đòi hỏi mọi người giúp ông lấy lại căn nhà 10 tỉ như nhiều người bảo, và tỏ ra bất mãn, mĩa mai vì tham quá. :-? Tất nhiên trong thâm tâm, vào trường hợp ông ai chả mong ước có phép thần kì nào đó giúp giữ lại ngôi nhà thân yêu của mình. Nên ông cũng nói thật, khi cô nhà báo bảo có đại gia muốn mua căn nhà sau đó để cho ông được ở đấy đến hết đời của ông: Nếu thế thì tôi lạy ông ấy chứ (clip này bạn giới thiệu nhưng ko dán được). Ở đây cũng xin nói thêm về từ "lạy". Đây là ngôn ngữ nói, kiểu nói của người Nam, nói dậy mà ko phải dậy ..
XóaTất nhiên chuyện ổng làm ăn thất bại rồi đi xin thì cũng chả hay ho gì. Nhưng cũng là chuyện bình thường của những người bình thường thôi .. Ông ta đâu phải là Nguyễn Thành Luân ? :d
Tôi xem cũng thấy người ta "nâng tầm quan điểm" lên hơi nhiều. Người Miền Nam có đặc điểm là ăn nói không "uốn lưỡi bẩy lần" như người Miền Bắc. Tại Nguyễn Chánh Tín nhận tiền vào tài khoản rồi nên người ta theo dõi sát sao xem ông ấy có "biết điều" hay không. Khó tính vậy thì thà đừng có cho. Nhưng chắc là người cho thì không chửi, mà mấy người chửi thì lại không phải là người cho. Hì hì...
XóaTôi tin là nhiều người bình loạn lên mà chả thèm xem clip nghe ông nói gì đâu .. Chỉ nghe đọc loáng thoáng đâu đó môt hai câu rùi suy diễn ..
XóaNhưng ngửa tay xin thì chịu miệng tiếng thế gian thôi. Cũng tội ổng, nhưng ổng phải trả giá thôi, có lấy ko gì được bao giờ :(
Tôi thấy một bài viết rất có tình, hẳn là viết nhân sự kiện này:
Xóahttp://jeffreythaiblog.blogspot.com/2014/03/an-may-va-may-di-vang-jeffrey-thai.html
Cảm ơn bạn. Bạn làm tôi tò mò, vừa ghé qua đọc. Tác giả bài viết thât lãng mạn. Để tối rảnh sẽ bình vài ý của bài viết. Để tôi cop vài đoạn về mọi người cùng xem nhé
XóaAha. Chủ blog dùng đoạn code cấm copy. Hic, xin lỗi bạn nhé, tôi cop về để tối đọc cho tiện. Chỉ vài đoạn thôi :d
Trả lờiXóa[color="blue"]02)
Ăn mày, xét ra, là một hành động lương thiện và dũng cảm. Nói thế là vì trong vô số các phương cách để tồn tại còn sót lại như lường gạt, ăn cướp, trấn lột..., vốn là những hành động làm tổn thương người khác, người ăn mày không hề làm tổn thương ai khác, ngoại trừ chính mình. Họ làm tổn thương và hạ thấp chính mình chỉ để mưu cầu sự tồn tại. Khát vọng sống ấy mới to lớn làm sao. Sống như thế chẳng có gì đáng để tự hào, nhưng bản năng cố hữu của con người vốn là thế, là phải sống (dù bất kỳ giá nào), nên điều đó dẫu sao cũng cần được tôn trọng. Ăn mày còn có nghĩa là gửi trao niềm tin vào thế giới con người. Niềm tin ấy có thể là ít, có thể là nhiều nhưng vẫn còn đấy. Không còn có niềm tin ấy, thử hỏi người ta đi ăn mày để làm gì và để được gì. Xét thế, nhân gian này nợ những người ăn mày một món nợ về niềm tin.[/color]
Bình bài của người ta, qua nhà họ thì hay hơn. Nhưng đang bận. tạm thời bình ở đây .. Rảnh hoặc có hứng thì qua bển bình thêm. Vì bài gồm 10 đoạn, đoạn nào cũng gây ngứa miệng :d
Xóa[color="blue"]Ăn mày, xét ra, là một hành động lương thiện và dũng cảm.[/color]
- lương thiện: cần thêm hơn lường gạt, ăn cướp, trấn lột...
Ngay cả khi thêm thế thì sự lương thiện của kẻ ăn mày vẫn còn đáng nghi. Thực tế ở VN cho thấy ko thiếu gì những tên ăn mày bất lương: gây thương tích cho con nít rùi bế theo đi ăn xin, ..
- dũng cảm: cũng tùy theo cách hiểu ntn là dũng cảm. Thú thật bảo tôi cầm cái bát đi ăn xin tôi ko làm được, như thế có thể nói anh ta dũng cảm hơn tôi. Nhưng có thể có người ko đồng ý, cho hành động như thế là lì lợm, mặt dày ..
[color="blue"]bản năng cố hữu của con người vốn là thế, là phải sống (dù bất kỳ giá nào)[/color]
- bản năng của con người là muốn sống: đồng ý
- (dù bất kỳ giá nào): phần thêm vào ko đúng. Con người sống ko fai khi nào cũng theo bản năng. Bản năng là đói ăn khát uống, nhưng nhiu luc thà nhịn đói chứ ko ăn
[color="blue"]Xét thế, nhân gian này nợ những người ăn mày một món nợ về niềm tin.[/color]
Cần phân biệt hai loại niềm tin
- anh tin tôi, và cho tôi mượn tiền: tôi rất cảm ơn anh
- anh tin tôi có thể cho anh tiền, nên tới xin tôi tiền: sao tôi phải cảm ơn cái niềm tin ấy ? nói thật, anh ko tin kiểu ấy tôi còn cảm ơn hơn :d
[color="blue"]04)
Trả lờiXóaỞ một nơi như nước Mỹ, cứ tưởng là sẽ chẳng thể nào có kẻ ăn mày, thế mà vẫn có. Sống ở nước Mỹ mà để mình trở thành ăn mày, thì hẳn là quá tệ. Không ai nghi ngờ điều ấy. Cũng như không ai không biết rằng để lâm vào cảnh trạng ấy, họ đã làm những điều tồi tệ trong quá khứ, hay chí ít là đã phạm những lầm lỗi đáng khinh. Thế mà, trong cuộc sống thường nhật, khó mà tìm thấy một hành động, một lời nói, hay một ánh mắt xem thường những kẻ ăn mày khốn khổ ấy. Thường thì, họ đứng ở những ngã tư đèn đỏ với tấm bảng "Tôi cần sự giúp đỡ" hay "Tôi đang đói", và chờ đợi sự bố thí từ những cửa sổ xe được hạ xuống. Có thể có những cánh cửa sẽ không bao giờ hạ xuống, nhưng nếu nó hạ xuống, họ có thể an tâm tiếp cận và đón nhận những đồng bạc lẻ được trao ban đầy cung kính cùng với ánh mắt đầy cảm thông.
05)
Cùng là ăn mày, nhưng có nơi, họ bị khinh bỉ tận cùng như là thành phần cặn bã của xã hội, có nơi họ lại được đối xử trân trọng như những kẻ sa cơ đang dễ bị tổn thương. Sự khác biệt ấy không nói được gì nhiều về những kẻ ăn mày, nhưng lại nói lên rất nhiều về chân dung đạo đức của người đời. Một bên, đối diện với những kẻ đang khốn khổ, họ chỉ chực soi mói về những tội lỗi trong quá khứ, để từ đó, có cớ để lạnh nhạt, rẻ khinh. Trong khi bên kia, phút giây ấy trước mặt họ chỉ đơn thuần là một sinh linh khốn khó đang cần sự giúp đỡ. Sinh linh ấy có thể là một con người tốt gặp nạn, cũng có thể là một kẻ chẳng ra gì. Điều đó chẳng có gì là quan trọng. Điều quan trọng là, họ đang được khẩn cầu, đang được trao gửi một niềm tin về tình người, và họ cảm thấy có nhiệm vụ phải hồi đáp, thế thôi. [/color]
[color="blue"]Thế mà, trong cuộc sống thường nhật, khó mà tìm thấy một hành động, một lời nói, hay một ánh mắt xem thường những kẻ ăn mày khốn khổ ấy.[/color]
Xóa- ăn mày Tây tự trọng hơn ăn mày Việt: đồng ý
http://4.bp.blogspot.com/-lcnhifocIys/UzAmIq3aqUI/AAAAAAAAG_c/lLVMGNl60Gg/s1600/tay1.jpg
- ở Mỹ mọi người ko xem thường ăn mày: ko dám lạm bàn vì ko ở Mỹ. Ai ở Mỹ xin cho biết ý kiến.
[color="blue"]Cùng là ăn mày, nhưng có nơi, họ bị khinh bỉ tận cùng như là thành phần cặn bã của xã hội, có nơi họ lại được đối xử trân trọng [như những kẻ sa cơ đang dễ bị tổn thương].[/color]
trong phát biểu trên, có thể thay từ ăn mày bằng bất kì từ gì chỉ nghề nghiệp: giáo viên kỉ sư bac sĩ chính khách công an .. Tất nhiên cần bỏ đoạn trong ngoặc vuông cho thích hợp.
Ăn mày hay ai cũng thế, dáng khinh hay đáng trọng còn tùy những hành xử cụ thể của họ. Một chính khách miệng rao giảng đạo đức trong khi bản thân tham nhũng thì đang khinh. Một người ăn mày nhặt được ví của khách gọi lại trả cho ngui ta thì đáng trọng.
Nhưng nói chung, ăn mày thì đáng thương, chứ đáng trọng thì .. rất ko nên, vì nó đảo lộn các giá trị xã hội. nếu ăn mày đáng trọng rồi ai cũng đi làm ăn mày hết thì nguy to.
Tôi ko dạy con tôi khinh ăn mày. Mỗi khi có đk thì bố thí cho ngta. Nhưng tôi luôn dạy chúng phải có lòng tự trọng, ko bao giờ được hạ mình ăn mày cái gì. Hì, ngay cả trong tình yêu, có thể xin xỏ tí, nhưng đến mức ăn mày thì ko.
Trên đây là một số bình luận về ăn mày nói chung, ko ám chỉ trường hợp NCT. Về ông này thì như có trả lời Ái Nữ ở trên, tôi ko quan tâm theo dõi nên ko đủ thông tin. Nhưng cảm tưởng chung thì ông rơi vào hoàn cảnh ấy dù lí do gì cũng thật tội nghiệp. Nhưng đã ngửa tay xin tiền người ta thì phải chịu miệng thế gian thôi. Chả thể lấy ko cái gì của đời bao giờ.
XóaHay cho cái "ngứa miệng" của anh! Tác giả muốn hướng cái nhìn nhân ái, xót xa thương cảm vào những người ăn mày để không phê phán họ, nên tất nhiên trong câu từ phải có chỗ bao biện cho những người ăn mày, đó là cái tình. Còn anh thì đem "bẻ" nó ra để phân tích săm soi cho nó đỡ "ngứa", hì hì... Dù là nhìn về phía người ăn mày hay là đứng ở vị trí của người ăn mày nhìn ra thì cũng không bao giờ dùng lời mà nói hết được cái lý cái tình, hết được mọi nhẽ thì chỉ có... Trời thôi.
XóaTôi thì nghĩ là ăn mày ở Việt Nam phải có những đặc điểm khác với ăn mày ở Mỹ, cho nên nếu người Việt Nam đối xử với ăn mày khác với người Mỹ đối xử thì cũng là chuyện đương nhiên. Còn lòng tự trọng thì có nhiều cấp độ, sự khinh thường cũng có nhiều kiểu.
Tại sao ông Phật Thích Ca bỏ ngai vàng điện ngọc mà lại dám cầm bát đi khất thực thì cũng là bài học đáng suy nghĩ. Tôi không nhất quyết rằng tôi phải có lúc đi ăn mày hay là không bao giờ đi ăn mày, nhưng chắc chắn tôi phải luyện cái bài chịu miệng thế gian trước đã.
Hì, với tôi thì ai thích gì ghét gì là chuyện riêng tư của người ta, tôi ko quan tâm. Nhưng khi đã có ý lập luận, lý lẽ thì lập luận phải logic chặt chẻ, lí lẽ phải có cơ sở vững chắc. Ko thì ngứa miệng cãi :D
XóaTôn trọng ý tác giả, ko muốn người khác copy bài, nên tôi chỉ copy vài đoạn. Thật ra đoạn nào cũng gứa miệng muộn nói tí :d. Ai muốn đọc nguyên bài thì xin mời click: Ăn Mày Dĩ Vãng
Trả lờiXóaMay là mấy người như anh vẫn còn "ngứa miệng", không thì tôi cũng không biết "buôn chuyện" ở đâu. Tại sao tôi xem mẹo comment rồi mà vẫn không biết cách chèn đường link như anh nhỉ? Anh hướng dẫn tỉ mỉ hơn được không?
XóaĐể chèn đường link thì phải dùng thẻ < a href="đường link"> Tên bài muốn dẫn < /a >
XóaVí dụ bạn muốn giới thiệu bài Ăn Mày Dĩ Vãng, và link của nó là http://jeffreythaiblog.blogspot.com/2014/03/an-may-va-may-di-vang-jeffrey-thai.html
thì bạn gõ như sau:
<a href="http://jeffreythaiblog.blogspot.com/2014/03/an-may-va-may-di-vang-jeffrey-thai.html"> Ăn Mày Dĩ Vãng </a>
Hic, hồi này hầu như tôi chỉ qa nhà bạn còm vài câu vì ngứa miệng ko nhịn được thôi. Còn thì, ngứa miệng cũng nhịn đi cho nó lành .. Ai cũng tỏ ra thích sự thực, thích nói thẳng. Nhưng là sự thực của .. người khác, và nói thẳng những thứ ko dính gì đến mình cơ. :(
XóaHahahaha ! :)) Em đọc cái còm này của Đại ca cũng ngứa .... mỏ , Đại ca thật là xấu xa , cũng ngứa miệng nói thẳng chiện người ta ... Chít cha em cũng giống đại ca hic hic !
Xóauh, ai cũng rứa hả. Thui ngồi đọc sách nghe nhạc cho nó lành :d
XóaAnh hướng dẫn tôi đã hiểu rồi, để tôi thực hành một lần.
XóaĂn mày và ăn mày dĩ vãng
Thành công rồi, tuyệt! Anh giúp tôi hai câu hỏi nữa:
Xóa- Với trường hợp dán link youtube mà nó không chạy do link chứa gạch nối như anh nói thì anh xử lý thế nào?
- Người ta "dùng đoạn code cấm copy" như thế nào? Tôi không biết cách đó. Và anh làm thế nào mà vẫn copy được trên trang của Jeffrey Thai? Tôi đã thử và thấy đúng như anh nói, không dùng thao tác copy thông thường mà copy được, nhưng tôi không biết cách khác. Anh làm ơn chỉ cho tôi với!
1. với Youtube thì tìm clip khác. Cùng một nội dung có thể có hai, ba clip trên Youtube. Với các bản nhạc nổi tiếng nhiu khi có đến vài chục, tha hồ mà chọn.
Xóa2. nhiều blog chèn một đoạn code trong template để ngăn copy&paste. Để copy được bạn hãy
- click chuột phải, chọn View page sourse
- tìm trong đấy đoạn cần copy.
trường hợp muốn copy cả trang thì copy cả trang page source ấy vào notepade, tìm bỏ đoạn code chống copy đi, rồi lưu lại với đuôi tên_gì_đó.htm, xong mở lại nó. Giờ thì có thể copy thoải mái.
- với môt số trang (như trang của J. Thai) thì đoạn code thực chất là một đoạn script. Chỉ cần disable JavaScript ở trình duyệt ko cho nó chạy là xong.
Cách disable Script trong FF có thể xem hình:
http://4.bp.blogspot.com/-8jqpAPocxFo/UzDPNo7RHUI/AAAAAAAAG_0/8NOrCuYprBk/s1600/copy.jpg
Việc ngăn chặn copy là để chống tình trạng chôm chỉa bài hiện tràn lan trên mạng. Trước đây nhiều bài TUT tôi viết theo yêu cầu của một vài người bạn. Mất công chụp hình, viết bài .. rồi post lên. Ít lâu sau tình cờ thấy nó nằm ở một blog nào đó, chả ghi nguồn gì .. Tôi chả lăn tăn gì chuyện copy bài - viết đưa lên mạng nhiu nguoi doc càng mừng chứ. Chỉ ngại duy nhất một điều, nếu tình cờ đọc bài ấy, có thể người bạn kia hiểu lầm tôi chôm của người ta về rùi bảo viết tặng cho bạn thì thật oan thị kính
XóaCó rất nhiêu cách chống copy, tuy nhiên dùng cách view page source thì copy hầu như được tất, chỉ phiền tí là đọc hơi mỏi mắt.
Nên việc chống chôm chỉa chỉ dựa vào ý thức của mỗi người. Copy cái gì ở đâu thì cần ghi rõ nguồn, thế thôi. Tất nhiên ở mức độ face, blog thì cũng ko quá khắt khe nếu chỉ cop một cái hình minh họa hoặc cái gì đấy ko lớn
Hay quá! Cảm ơn anh rất nhiều!
XóaVầng! anh nói phải... củ cải nghe nhẽ em lại k nghe sao :)) Em qua nhà anh thích lục đồ nên em [color="red"] LÀNH NHẤT LÀNG LỐC[/color] anh nhở :))
Trả lờiXóaP/S: Anh cài cái icon nháy mắt đê... nhẽ lúc nào em cũng cười ha há thế này á... dzô diêng chết được í :-?
Hì, hồi làm icon anh chả rành gì chien chat chit, chả hiểu gì ý nghĩa mấy cái icon, chon dai 20 cái quen quen .. cái nháy mắt là cái nào nhỉ, de anh xem nhé. Hic, nhưng phai có time thật rảnh mới được. Ngồi rị mọ sửa code đau mắt lắm í.
XóaHay em dùng cái này cũng hay này: :p :) :-* :d
Ko có gì, rất vui được giúp bạn chút gì đó.
Trả lờiXóa